TÂM LINH VÀ VIỆT CỘNG

 

    Một người đàn bà gốc miền Nam từ Mỹ về Việt Nam đi thăm miền Bắc kể rằng bà đă giật ḿnh khi đi một số chùa và nghe niệm “Nam Mô A Di Đà Phật Hồ Chí Minh Bồ Tát Ma Ha Tát”.

    Trong những năm gần đây ở miền Bắc xuất hiện khá nhiều cá nhân có những khả năng đặc biệt như giúp thân nhân đi t́m cốt, t́m mồ mă những người đă chết. Dân chúng gọi họ là những nhà ngoại cảm. Có nhiều trường hợp có hiệu quả rất chính xác khiến Sở Thông Tin Văn Hóa của chế độ ở Hà Nội đă phải nhảy vào cuộc, và thay v́ phủ nhận theo đúng “rơ” vô thần th́ họ đă phải công nhận việc làm của những nhà ngoại cảm kia bằng cách phụ giúp công bố số điện thoại cho dân chúng có thể tiếp xúc nhũng nhà ngoại cảm ấy.

    Điểm đặc biệt đầu tiên mà những người chú ư về phuơng diện tâm linh để ư ngay là những nhà ngoại cảm xuất hiện nhiều ở miền Bắc, c̣n trong Nam th́ chỉ có một, hai. Chắc chắn một điều là khả năng đặc biệt của những nhà ngoại cảm th́ không do một trường đào tạo nào cả, một cách mặc nhiên dân chúng đều hiểu rằng khả năng đặc biệt đó đến từ cơi tâm linh vô h́nh, và nếu như vậy th́ những nhà ngoại cảm xuất hiện nhiều ít ở nơi nào th́ cũng do sự sắp xếp từ cơi tâm linh vô h́nh ấy.

     Nhu cầu ở miền Bắc nhiều hơn, nên miền Bắc có nhiều nhà ngoại cảm xuất hiện hơn. Cần thiết là v́ trong thời chiến, guồng máy lănh đạo chiến tranh của miền Bắc đă không đặt nặng vấn đề coi trọng và ǵn giữ h́nh hài c̣n lại của những con người đă hy sinh, như miền Nam. Và, nơi nào đời sống tâm linh của con người bị vùi dập th́ đến một giai đoạn nào đó các hiện tượng tâm linh sẽ liên tiếp xuất hiện để soi sáng cho con người trở về với đời sống tâm linh.

    Gần đây th́ Bộ Thông Tin – Văn Hóa của chế độ lại phải xông vào một vấn đề tâm linh khác.

    Báo chí trong nước chú ư viết, dân chúng th́ xôn xao về câu chuyện “Thánh Vật Ở Sông Tô Lịch”. Đội Xây Dựng số 12 làm việc ở đoạn sông này, sau nhiều lần thất bại họ phát hiện ra nhiều cọc lim, cốt người, đồ gốm sứ; liền tổ chức cúng bái xin thần thánh đừng ngăn cản công việc của họ. Vấn đề bị sụp lún bỗng dưng không c̣n nữa. Ông Trưởng Đội Xây Dựng Số 12 là ông Nguyễn Hùng Cường kể rằng những thứ đội ông t́m ra được đă được bày theo một trận đồ bát quái. Nhà cầm quyền th́ cho hay, sở dĩ có kết quả không c̣n sụp lún nữa là v́ Đội Xây Dựng Số 12 đă thay đổi cách nén đáy sông, nhưng dân chúng không tin.

    Sự không tin của dân chúng không phải là không có căn cứ. Khi phát hiện ra trận đồ bát quái vừa kể, th́ phía đối diện nơi đó là Đền Quán Đôi có từ thời Nhà Lư, đă mời Ḥa Thượng Thích Viên Thành đến làm lễ trấn yểm, vài ngày sau Ḥa Thượng Viên Thành viên tịch, nhưng dân chúng để ư hơn về những lời như là trăn trối của Ngài, và sự kiện Đền Quán Đôi từ nhiều đời đă thờ Đức Thánh Trần Hưng Đạo bên phải điện, đến năm 2003 đảng và nhà cầm quyền Cộng Sản lặng lẽ bê tượng Hồ Chí Minh vào bắt thờ bên trái Đền. Phạm thượng như vụ bê tượng Hồ Chí Minh vào một ngôi chùa ở B́nh Dương, miền Nam, cho ngồi nghêng ngang đàng trước tượng Phật.

    Không phải chỉ Ḥa Thượng Thích Viên Thành qua đời, mà một số người liên quan đến vụ Sông Tô Lịch như Giáo sư Trần Quốc Vượng cũng chết, rồi đến những công nhân trong Đội Xây Dựng Số 12.

    Trả lời nhà báo th́ từ những người giữ Đền Quán Đôi cho đến dân chúng xung quanh đều kỷ lưởng giữ lời, bởi v́ ở trong chế độ bịt mồm th́ tất nhiên người dân phải biết giữ miệng (trừ Cha Lư); nhưng mọi người đều có thể đoán ra những điều không được nói tới.

    Câu chuyện kéo ngược về năm 1969, khi Hồ Chí Minh đi chầu Diêm Vương, trong lúc xây lăng cho y, đảng và nhà cầm quyền đă phát giác được bức tường phía Tây của Thăng Long Thành và hai ông Giáo sư nổi tiếng của Hà Nội là Trần Quốc Vượng và Đỗ Văn Ninh xác nhận khi đào móng xây “lăng Bác” đă phát giác ra trận đồ bát quái rồi “lăng Bác” được xây nằm ch́nh ́nh trên đó. Nay phát giác thêm một trận đồ bát quái khác bên Sông Tô Lịch đối diện Đền Quán Đôi. Nếu người Hà Nội đang tin rằng đó là hai cửa của một bát quái trận đồ do người Tầu bày bố để ếm Thăng Long Thành hồi xưa th́ cũng là điều đáng suy nghĩ lắm. Nhất là thêm một phát giác động trời khác là chính Trung Cộng đă chỉ định địa điểm cho Việt Cộng xây lăng Hồ Chí Minh năm 1969.

    Trước những phát giác nói trên, Việt Cộng lại đang nhất quyết xây lại trụ sở Quốc Hội trên vùng đất này, bất chấp dư luận đ̣i hỏi phải giữ cho bằng được nguyên vẹn di tích Thăng Long Thành. Câu hỏi đáng được đặt ra, là có phải sau khi chấp nhận cho Trung Cộng dùng xác Hồ Chí Minh để trù ếm nước Việt Nam, nay đảng và nhà cầm quyền cũng muốn trụ sở Quốc Hội lọt vào khu trấn ếm của người Tầu hầu cho các anh chị gọi là Đại Biểu Nhân Dân sẽ tiếp tục … gật đẹp?

    Cộng sản muốn biến Hồ Chí Minh thành “Phật” Hồ để đảng được tự động thăng cấp đặc cách lên hàng tôn giáo. Nhưng với những hiện tượng tâm linh đều đặn xuất hiện như thế, th́ di tích Thăng Long Thành tổ tiên của dân tộc Việt Nam hay lăng Hồ Chí Minh tổ sư đảng Việt Cộng sẽ được giữ?

    Quyết định là của nhân dân Việt Nam, bây giờ hay ngày sau, chớ không phải là của đảng Việt Cộng!

    Người Việt tin ở chữ “thời”. V́ nhiều lư do nào đó thuộc quá khứ, đảng Việt Cộng lănh được chữ “thời” trên đất Việt Nam nửa thế kỷ. Câu chuyện “Thánh Vật  Ở Sông Tô Lịch” phải chăng là câu chuyện “Sông Có Khúc Người Có Lúc” của Việt Nam đầu thế kỷ 21?

       

    ĐỖ SƠN