V́ Chuá, V́ Giáo Hội, V́ Chữ Hiếu


XIN HĂY CỨU CÁC GIÁM MỤC VIỆT NAM

Thưa Quư Vị và Các Bạn thân mến,
 
Phiên toà man rợ xử Cha Ta-đê-ô Nguyễn văn Lư và bốn thanh niên Việt
Nam can trường vưà xảy ra ngày 30 tháng 3 năm 2007. H́nh ảnh Cha Lư bị CS bịt miệng một cách man rợ đă làm rung động lương tâm nhân loại trên toàn thế giới. Trong lúc các chính khách, các vị dân cử cuả nhiều quốc gia tự do, các tổ chức, hiệp hội nhân quyền, báo chí quốc tế và toàn thể các cộng đồng người Việt khắp năm châu đồng loạt lên tiếng đ̣i nhà cầm quyền cộng sản phải lập tức trả tự do cho Cha Lư, th́ hàng giáo phẩm Việt Nam hoàn toàn yên lặng, yên lặng một cách khó hiểu. Chỉ có một vị ở bên Mỹ lên tiếng th́ lại tuyên bố không thể ủng hộ Cha Lư v́ Cha Lư “làm chính trị!
 
Bất cứ ai trong chúng ta với chút ít kiến thức về giáo lư và lịch sử cũng đều biết Cha Lư chỉ thi hành chức vụ linh mục cuả ḿnh, can đảm dấn thân phục vụ Chuá và Dân Thánh Chuá, tranh đấu chống lại sự ác, kẻ ác, bênh vực sự thật, sự thiện và và người lành, theo chân Chuá Giêsu và theo gương sáng cuả Đức Thánh Cha Gioan PhaoLô Đệ Nhị. Thực vậy, vưà lên ngôi giáo hoàng năm 1978, Đức Thánh Cha Gioan PhaoLô Đệ Nhị đă tuyên bố thẳng thắn ngài sẽ về Ba Lan chiến đấu nếu Liên Sô và khối quân sự cộng sản Varsovie (Varsaw) xâm lăng Ba Lan để đàn áp các cuộc tranh đấu cho dân chủ và nhân quyền. Thái độ quyết liệt cuả ngài đă làm chùn chân Điện Cẩm Linh các lănh tụ CS khiến họ đành phải để cho nhân dân Ba Lan tiến hành cuộc cách mạng dân chủ, đưa đến sự sụp đổ cuả chế độ CS tại Ba Lan và trên toàn cơi Đông Âu vào các năm cuối thập niên 1980, kéo theo sự sụp đổ cuả “Liên Sô vĩ đại” vào năm 1990. ĐTC c̣n công khai tiếp lănh tụ Công Đoàn Đoàn Kết Ba Lan là Lech Valesa tại Điện
Vatican để bày tỏ t́nh thương và sự ủng hộ nhiệt t́nh cho các đoàn viên công đoàn đang bị đàn áp dă man tại quê nhà. Khi có kư giả hỏi ngài về việc “làm chính trị”, ĐTC đă trả lời thẳng thắn: “Đừng hiểu chính trị theo nghiă hẹp! Giáo Hội có bổn phận phải rao giảng Tin Mừng, mà trong Tin Mừng có con người, tức là có nhân quyền, nhân phẩm, tự do và lương tâm cùng tất cả những ǵ thuộc về con người. Nếu tất cả những cái đó có một giá trị chính trị th́ tôi làm chính trị, v́ tôi bênh vực con người.” Sự ủng hộ cuả ĐTC cho Công Đoàn Đoàn Kết Ba Lan có ǵ khác với việc Cha Lư ủng hộ các phong trào tranh đấu cho dân chủ, nhân quyền tại VN? Rồi cũng chính vị giáo hoàng thánh thiện và nhân từ ấy, trong tông thư ngài trao tận tay các ĐGM Việt Nam viếng mộ Thánh Phê-rô năm 2001-2002, đă nêu thật rơ ràng, minh bạch, khúc chiết các việc mà GHCGVN phải làm để duy tŕ và bảo đảm quyền độc lập và tự do trong việc hành đạo và truyền đạo. Nếu đem so sánh những điều ĐTC viết trong tông thư với những điều Cha Lư tuyên bố tại Việt Nam năm 2000 và 2001 trước khi cha bị CS bắt, chúng ta thấy lập trường cuả hai người gần gũi với nhau như do cùng một người phát biểu, chỉ thay đổi thứ tự ít câu trước sau, thế thôi. Vậy nếu kết tội Cha Lư “làm chính trị” th́ chúng ta cũng phải kết tội ĐTC hay sao?
 
Các Đức Giám Mục là thành phần ưu tú nhất cuả Dân Thánh Chuá, là những người kế vị các Thánh Tông Đồ để làm thày dạy chân lư cho muôn dân, các ngài biết và biết rơ ràng những điều tôi vưà tŕnh bày. Thế th́ tại sao các ngài lại có vẻ như giả điếc mần ngơ, bịt tai nhắm mắt trước các thống khổ cuả dân tộc ḿnh, vui vẻ tận hưởng các ân huệ cộng sản ban cho, thong thả chu du thế giới, yến tiệc linh đ́nh trong khi CS kiên tŕ thi hành các âm mưu thâm độc tiêu diệt chính Giáo Hội Công Giáo bằng cách triệt hạ các giá trị tinh thần đích thực, cốt lơi cuả Tin Mừng…, đồng thời công khai, quyết liệt đàn áp dă man các tôn giáo nhỏ hơn, yếu thế hơn như GHPGVNTN, PGHH và các Giáo Hội Tin Lành? Tại sao có các ĐGM cộng tác chặt chẽ với cộng sản tới mức được ban tặng “huy chương cao quư” cuả CSVN như ĐC Bùi Tuần, ĐC Nguyễn văn Sang và Đức Cố GM Nguyễn Sơn Lâm?
 
Tôi rất uất ức, đau đớn, buồn tủi…Tôi c̣n cảm thấy nhục nhă khi đồng hương thuộc các tôn giáo khác hỏi tôi về thái độ cuả hàng giáo phẩm CGVN. Tôi đă viết rất nhiều để nói lên tâm trạng cuả tôi. Tôi đă từng bị quy tội lộng ngôn phạm thương nhiều lần. Tôi đă định buông xuôi, giả điếc mần ngơ, mặc các ngài muốn làm ǵ th́ làm. Nhưng rồi tôi b́nh tĩnh suy nghĩ lại. Tôi thấy CS đă quá thâm độc, bao vây cô lập các ngài tứ phiá. Các ngài làm giám mục mà nhiều khi quyền hành đích thực lại nằm trong tay các linh mục tổng đại diện và phe nhóm do CS cài đặt vào. Các ngài bị điều khiển bởi chính các phụ tá cuả ḿnh, như một vị vua bị chính gia nô cuả ḿnh áp chế. Cụ thể là trường hợp cuả ĐHY Phạm Minh Mẫn bị LM Huỳnh Công Minh đi kè kè bên cạnh, theo dơi từng lời ăn tiếng nói. Bởi vậy từ năm 2001 đến nay, ĐHY từng viết và tuyên bố nhiều điều khiến chúng ta, các nạn nhân cuả CSVN rất đau ḷng.  Ai soạn những lời này cho ngài, ai ép ngài nói những điều như con dao rạch sâu thêm vết thương c̣n rướm máu cuả các con chiên tỵ nạn, trốn chạy CS, đang chắt bóp từng đồng tiền mồ hôi nước mắt để ủng hộ ngài. Mời quư độc giả xem lại lời ĐHY phát biểu với LM. Trần Công Nghị sau khi kết thúc Hội Nghị Các Giám Mục Á Châu tại
Bangkok ngày 27 tháng 1 năm 2007: “Trong hai thập niên đầu (1975-1995), Giáo Hội Công Giáo Việt Nam được coi như một thế lực chống nhà nước VN. Từ thập niên thứ ba (1996 đến nay), từ khi VN cố thoát khỏi bị cô lập để hoà nhập vào thế giới toàn cầu hoá th́ Giáo Hội VN được nh́n như một cộng tác viên nhằm phát triển vững bền đất nước cuả ḿnh, thăng tiến đời sống gia đ́nh và xă hội.” Tôi không tin ĐHY thật ḷng muốn nói như vậy. ĐHY thưà biết “phát triển vững bền đất nước” là cái cớ để duy tŕ một chính quyền độc đảng, thối nát, tham những nhất thế giới. Tôi không tin ĐHY yêu nước theo định nghiă “Yêu nước là yêu chủ nghiă xă hội!” Tôi tin ĐHYnói mà trong ḷng tủi cực, ngậm đắng nuốt cay v́ bị gia nô sai khiến, bầy biểu, gia nô trong nhà và gia nô nằm vùng bên Mỹ!
 
 Giờ đây, sau phiên toà “bịt miệng Cha Lư”, cộng sản cho hàng đoàn giám mục ra ngoại quốc với mục đích ǵ? Tôi không tin là các ngài không biết ǵ về nỗi oan ức cuả Cha Lư. Tôi càng không tin rằng các ngài đă quên Tháng Tư là Tháng Tư Đen. Các ngài thưà biết các cộng đồng người Việt trên khắp thế giới đang sôi sục chuẩn bị kỷ niệm ngày Quốc Hận 30 tháng 4, mà phần lớn các sinh hoạt đấu tranh được tổ chức vào hai ngày Thứ Bảy 28 tháng 4 và Chuá Nhật 29 tháng 4, c̣n chính ngày 30 tháng 4 lại nhằm ngày Thứ Hai, là ngày mà phần lớn chúng ta phải đi làm để mưu sinh. V́ có “phiên toà bịt miệng”, vụ đàn áp dă man các nhà tranh đấu trong nước và việc kỷ niệm một năm Tuyên Ngôn Dân Chủ Nhân Quyền 8-4-06, Ngày Quốc Hận năm nay chắc chắn sẽ thu hút đông đảo đồng bào tham dự. Thế mà các ngài lại tổ chức tiệc gây quỹ vào hai ngày cuối tuần 28 và 29 tháng 4! Có ai ngây thơ tối nỗi không nh́n ra âm mưu xảo quyệt cuả CS trong việc dàn dựng chiến dịch gây quỹ này. Nhưng tôi không tin các ngài chủ động trong việc này. Bàn tay cộng sản, qua một nhóm linh mục thân cộng, nhiều nhất và mạnh nhất, nhiều phương tiện nhất (tài chánh và truyền thong) là ở Nam California, nhất là ở quận Cam, đă sắp đặt tất cả. Họ có màng lưới cộng tác viên trong toàn cơi Hoa Kỳ. Các ĐGM ở vào thế “các cha đặt đâu, tôi ngồi đấy”, thế thôi!
 
Vậy chúng ta phải làm ǵ để cứu thoát các vị chủ chăn cuả chúng ta? Các ĐGM thực là cha mẹ tinh thần, cha mẹ về phần hồn cuả chúng ta. Là người công giáo Việt
Nam, tôn trọng, trân quư truyền thống hiếu thảo trong luân lư Á Đông, hành động cuả chúng ta phải theo đạo hiếu. Đức Khổng Tử và các bậc tiên hiền đều dạy chúng ta phải tôn kính, vâng phục cha mẹ, nhưng các ngài cũng nhấn mạnh rất nhiều lần và rất rơ ràng rằng chúng ta chỉ vâng phục cha mẹ trong những điều hợp đạo lư. C̣n khi cha mẹ dạy làm điều trái đạo th́ chúng ta không được nghe theo, dù có v́ vậy mà bị cha mẹ trách phạt, ghét bỏ, chúng ta cũng vui ḷng chịu đựng. Rồi khi thấy cha mẹ trái đạo, chúng ta phải t́m cách can ngăn và hướng dẫn cha mẹ trở về chính đạo. Làm ngơ để cha mẹ làm điều trái đạo là đại bất hiếu. Áp dụng vào t́nh thế hiện nay, CS ép buộc các ĐGM làm ngơ không cứu giúp Cha Lư, lại c̣n đẩy các ngài ra ngoại quốc vào dịp Quốc Hận 30 tháng 4 để gây mối chia rẽ giưă người CG và người không CG, tức là ép các ngài làm việc trái đạo. Ngày Quốc Hận 30 tháng 4 là ngày chúng ta tri ân các chiến sĩ Việt Nam Cộng Hoà đă hy sinh xương máu và mạng sống để bảo vệ Miền Nam Tự Do trong suốt hai muơi mốt năm dài. Không có sự hy sinh anh dũng ấy th́ cộng sản đă nuốt trửng Miền Nam từ nhiều năm trước 1975, và dưới ách thống trị cuả CS th́ làm sao các chủng sinh có cơ hội yên ổn tu học để thăng tiến thành giám mục, hồng y? Nay nếu chúng ta để các ĐGM tiếp tay với CS phá hoại việc kỷ niệm ngày 30 tháng 4, ngày tri ân chiến sĩ, tức là chúng ta làm ngơ để cha mẹ làm điều trái đạo. Vậy, để phù hợp với truyền thống hiếu thảo đáng kính tự ngàn xưa cuả dân tộc Việt, tôi mạn phép tŕnh bày với quư vị và các bạn mấy đề nghị sau đây:
 
1/Tại các nơi đang chuẩn bị các buổi tiệc gây quỹ vào hai ngày 28 và 29 tháng 4, chúng ta phải cử người đến thưa chuyện với các ĐGM hoặc đại diện cuả các ngài, trong t́nh hiếu thảo, cha con để xin các ngài dời tiệc lại ngày khác. Nếu các ngài không nghe th́ chúng ta cũng kính cẩn, yên lặng ra về, đừng lên tiếng phản đối ầm ĩ.
 
2/Nếu các bưă tiệc vẫn được tiến hành, tức là các ĐGM vẫn nhất định làm việc trái đạo nhân nghiă, th́ chúng ta cũng phải kiên tŕ, trong tinh thần hiếu thảo, tôn kính, để nhắc nhở các ngài quay về chính đạo. Chúng ta sẽ ăn mặc chính tề, âm thầm đến trước nhà  hàng hay hội trường, không mang biển ngữ to, không hô khẩu hiệu. Mỗi người đeo trước ngực một tấm h́nh “Cha Lư bị bịt miệng” để nhắc nhở các ĐGM về t́nh trạng đàn áp nhân quyền tại VN. Một tay chúng ta cầm ảnh “Đức Mẹ Sầu Bi bị chém đầu, chặt tay” để nhắc nhở các ĐGM về t́nh trạng đàn áp tôn giáo tại VN. Một tay chúng ta cầm Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ để nhắc nhở các Đức Cha về công ơn các anh hùng tử sĩ VNCH. Chúng ta có thể đứng hay quỳ gối. Khi có người tới tham dự bưă tiệc, chúng ta nhỏ nhẹ giải thích cho họ, xin họ ra về, và nếu họ vẫn muốn giúp tiền cho các ĐC th́ gửi cho BTC bưă tiệc bằng bưu điện cũng được. Chúng ta rất nên in các truyền đơn có h́nh Cha Lư bị bịt miệng và h́nh Đức Mẹ Sầu bi, kèm lời giải thích (bằng cả tiếng Anh và tiếng Việt th́ rất tốt) để phát cho khách tới dự tiệc và người đi dường. Nếu người trong BTC ra khiêu khích, chúng ta tuyệt đối không đáp trả, không tranh căi ồn ào. Chúng ta đă từng thành công rực rỡ, phá vỡ biết bao buổi tŕnh diễn văn nghệ cuả CS, lần này chúng ta cũng nhất định thành công mỹ măn, vưà phá vỡ âm mưu thâm độc cuả cộng sản, vưà góp phần đưa các ĐGM cuả chúng ta ra khỏi quỹ đạo đen tối cuả kẻ thù, trong tinh thần hiếu thảo, cha con. Có người sẽ hỏi nếu không có bưă tiệc th́ làm sao các ĐGM có tiền đem về giúp GH tại quê nhà? Chúng ta vẫn có thể gửi tiền cho các ĐC bằng bưu điện và các ĐC vẫn có thể tổ chức một hay nhiều bưă tiệc trước hoặc sau buổi cuối tuần Quốc Hận. Chúng ta chỉ xin các ĐC tránh các ngày Thứ Bảy 28 tháng 4 và Chuá Nhật 29 tháng 4 mà thôi, để tất cả mọi người VN tỵ nạn cộng sản có thể tham dự kỷ niệm Quốc Hận cùng nhau, không phân biệt công giáo hay không công giáo.
 
Mấy lời chân t́nh mộc mạc cuả một người thày thuốc tầm thường, một đưá thất phu kém đạo hạnh, nhưng rất yêu Quê Hương, Dân Tộc và Giáo Hội, cũng như đầy ḷng tôn kính biết ơn QLVNCH và các Anh Hung Tử Sĩ Vị Quốc Vong Thân, kính mong được quư vị và các bạn lưu tâm cứu xét.
 
Boston, ngày 18 tháng 4 năm 2007


Bác Sĩ Vũ Linh Huy
Caritas Carney Hospital
Boston, Massachusetts, Hoa Kỳ