Ông U
Paul Morand
"Xin l‡i ông, Çây có phäi là nhà sÓ 489
ÇÜ©ng Fifth?"
"ñúng vÆy, ông không bi‰t džc sao?"
"Không!"
Vào lúc ba gi© sáng, ông Doolittle tØ trong
quán rÜ®u Texas Guinan Çi ra, say ljn Ƕ không còn bi‰t ljn nh»ng trÀn nhà
thÃp, nh»ng ng†n Çèn màu, ly nܧc dâu cûa ông là cÓt mìn hay nܧc hoa n»a. Trên
con ÇÜ©ng SÓ Næm, ông vØa bình thän ngÄng ÇÀu lên tìm nh»ng vì sao Üa thích
nhÃt, vØa bܧc chân theo chúng v§i hình ch» chi. BÃt ng© ông g¥p m¶t con ngÜ©i
quái lå. ñó là m¶t gã Trung Hoa có dáng cao và rÃt gÀy, thân hình dÖ bÄn phû
ÇÀy mång nhŒn, trên vai trÖ tr†i khoác hai tÃm ÇŒm chùi chân theo hình dáng cûa
tÃm áo hai mänh mà các vÎ cha cÓ vÅn m¥c khi hành lÍ. NgÜ©i này tay d¡t m¶t con
gà trÓng màu tr¡ng ÇÜ®c c¶t b¢ng m¶t s®i giây rÖm th¡t t‰t låi. Ông Doolittle
cho r¢ng gã kia là m¶t tên ma cô cûa m¶t tiŒm á phiŒn nào Çó và s¡p sºa Çu°i
h¡n Çi, thì thình lình h¡n lên ti‰ng:
"Tôi cÀu xin ông m¶t ân huŒ, thÜa ông, m¶t
ân huŒ mà ông không phäi tÓn xu nào. Tên tôi là U. Tôi không ª New York, cÛng
không ª vào th©i kÿ cûa næm 1926 này. Tôi ljn tØ Kansou và tØ th‰ k› thÙ 9."
Ông Doolittle Çã say quá ljn n‡i không thÃy có
gì là bÃt thÜ©ng trong viŒc g¥p trên ÇÜ©ng SÓ Næm m¶t con ngÜ©i già hÖn ông ljn
m¶t ngàn tu°i!
"Có phäi ông là m¶t con ma?", ông
Doolittle hÕi.
"ñúng vÆy", ngÜ©i Trung Hoa kia Çáp,
"và là m¶t con ma khi cÀn."
"Còn tôi là m¶t ngÜ©i Ái Nhï Lan nhÜ ông
Çã thÃy Çó. Và tôi thì låi Üa thích các con ma. Nào, bây gi© tôi có th‹ làm gì
ÇÜ®c cho ông?"
"ñây này", con ma nói, "ông bi‰t
là dܧi Ç©i nhà ñÜ©ng, tôi Çã sÓng dܧi th©i Çó và ch‰t næm 837, ngÜ©i ta có
tøc lŒ chôn theo xác ch‰t m¶t sÓ hình dáng con ngÜ©i b¢ng gÓm. Sang th‰ gi§i
bên kia, nh»ng con ngÜ©i b¢ng gÓm này së Çäm nhÆn viŒc phøc dÎch cho ngÜ©i
ch‰t. Theo nhÜ phong tøc Ãy, trong ngôi m¶ cûa tôi cÛng có chÙa nhiŠu tên ÇÀy
t§, nhiŠu quân lính m¥t mày ghê r®n méo mó, các con låc Çà ÇÜ®c trang sÙc b¢ng
nh»ng l¢n gân xanh tráng men lá cây, các con heo rØng và các con ng¿a b¢ng sành
màu ÇÕ, m¶t Ƕi kœ binh l¶ng lÅy tráng lŒ. Nh»ng hình tÜ®ng Ãy tôi Çã có ÇÜ®c
trên trÀn th‰ khi còn là h¶i viên cûa Hàn Lâm ViŒn và là vÎ Thû Hi‰n danh d¿
cûa tÌnh Kansou. Nh»ng hình tÜ®ng này, theo nghi thÙc, Çã phøc dÎch tôi, canh
chØng giÃc ngû và các b»a æn cho tôi. NhÜng bªi vì chúng ÇŠu ÇËp m¶t cách tinh
vi, nên viŒc sª h»u chúng thÆt là m¶t ÇiŠu kém may m¡n. Tøc ng» Trung Hoa có
câu: M¶t ngÜ©i Çàn bà giän dÎ chính là m¶t kho báu trong gia Çình. Suy tØ câu
nói Ãy, tôi có th‹ hi‹u r¢ng các hình tÜ®ng cûa tôi së dÍ dàng bi‰n mÃt m¶t khi
chúng trª nên là n‡i ao ܧc thèm muÓn cho kÈ khác."
"Hai tháng trܧc", ông U, tên con ma,
k‹ ti‰p, "vào khoäng r¢m Trung Thu, m¶t ngÜ©i lái buôn tØ New York Çi tìm
sæn ÇÒ c° tåi vùng ÇÃt Kansou. Nhân s¿ suy ÇÒi ljn rÓi loån không k‹ xi‰t cûa
thành phÓ, h¡n Çã tìm thÃy ngôi m¶ bÎ bÆt tung cûa tôi. S¿ chú š cûa h¡n càng
ÇÜ®c lôi kéo nhiŠu hÖn bªi vÈ r¿c r« chói lòa cûa cái læng tÄm và m¶t sÓ l©i
kh¡c trên m¶ bia mà tôi Çã phác vë khi Çang còn sÓng. MÜ©i tám nhà chiêm tinh
h†c ÇÜ®c tôi tham khäo m¶t cách kÏ lÜ«ng vŠ nÖi chÓn và phÜÖng hܧng Ç¥t læng
tÄm Ç‹ không m¶t vì sao nào trên tr©i cÛng nhÜ không m¶t con vÆt nào dܧi ÇÃt
có th‹ làm r¶n s¿ yên nghÌ ngàn Ç©i cûa tôi."
"M¶t bu°i sáng, tôi nghe nh»ng ti‰ng gõ
cºa, rÒi bÃt thÀn ánh sáng làm tôi quáng m¡t. K‰ ti‰p, tôi thÃy m¶t con khÌ
lông Çen m¥c chi‰c áo Çuôi dài màu xám v§i hoa hÒng cài trên khuy áo, chân mang
ghŒt tr¡ng, Çang nghiêng ÇÀu cúi xuÓng cånh tôi. Tóc nó xo¡n tít nhÜ lông m¶t
con cØu m§i sanh. ñàng sau nó, m¶t chi‰c xe bÓn bánh nhÜng không có con ng¿a
nào kéo, chª ÇÀy nh»ng túi båc. H¡n, ngÜ©i Çã dám k‰t h®p cõi âm v§i cõi dÜÖng,
Çã bäo ngÜ©i måi bän bÒi thÜ©ng cho chính quyŠn tÌnh Kansou nh»ng ÇÒ vÆt dùng
trang hoàng và bäo vŒ ngôi m¶ cûa tôi mà h¡n së lÃy Çi. GiÓng nhÜ con cáo trong
chuyŒn c° tích chúng ta vÅn bi‰t Çã lÈn vào các ngôi nhà và mang theo tÃt cä
m†i cái gì làm cho nó mê mÄn, thì con ngÜ©i này cÛng vÆy. Sau khi xâm phåm và
chi‰m Çoåt ÇÜ®c tÃt cä m†i thÙ trong læng m¶ tôi, h¡n lÆp tÙc Çáp tàu vÜ®t Çåi
dÜÖng.
ThÜa ông, k‹ tØ Çó tôi không th‹ nào an nghÌ
ÇÜ®c n»a. Nh»ng ngÜ©i ch‰t lân cÆn bi‰t r¢ng tôi không còn ÇÀy t§ và quân lính bäo
vŒ nên Çã Çánh c¡p th¿c phÄm, dÀu x°, cû gØng, nܧc hoa và Çèn cÀy mà theo thû
tøc tôn kính tØ xÜa, Çám con cháu Çã chôn cÃt theo tôi. TØ bÃy gi©, tôi phäi t¿
Çi ra ngoài ki‰m æn và trª nên m¶t phÀn tº cûa Çám ma qu› æn mày mà m†i ngÜ©i
Trung Hoa Çáng kính ÇŠu g§m ghét. Tôi phäi æn ru¶t gà nh¥t lên tØ bùn lÀy trên
ÇÜ©ng cái, æn nh»ng xác mèo ch‰t và ngay cä nh»ng con chÃy, con rÆn trong ngÜ©i
mình. Låi nh»ng lúc khác tôi phäi rình mò ki‰m mÒi quanh các ngôi nhà có nh»ng
con heo bÎ gi‰t trong lò. RÒi tôi, m¶t nhân vÆt ti‰ng tæm, n¢m dài ngÜ©i, bøng
dán sát ÇÃt, li‰m tØng gi†t máu rÌ ra trên cát bøi. Tôi không còn thi‰t Ç‹ š
ljn Çám ngÜ©i cùng b†n mà bÃy gi© tôi phäi gia nhÆp Ç‹ sÓng. H† gÒm nh»ng thûy
thû bÎ mÃt tích trên bi‹n, nh»ng nông dân bÎ sÃm sét Çánh ch‰t, nh»ng cái xác
lånh ng¡t trong các vùng khác, hay tŒ lÆu và bình dân hÖn là nh»ng quân nhân bÎ
gi‰t trên chi‰n trÜ©ng. Ông hãy nhìn tôi bây gi© xem: tôi Çã hóa thành bóng
tÓi, linh hÒn tôi không bao gi© còn Çû sÙc månh Ç‹ ÇÀu thai ÇÜ®c n»a. ThÆt là
bi thäm! Gi© Çây, làm sao tôi có th‹ vÜ®t lên t§i m¶t Ç£ng cÃp cao hÖn? Tôi là
m¶t con ma Çã bÎ tܧc Çoåt h‰t m†i thÙ quyŠn sau khi ch‰t."
NgÜ©i Trung Hoa mª hé hai tÃm väi thô: xuyên
qua cái bøng trÓng trÖn m© Çøc cûa h¡n, ông Doolittle nhìn thÃy m¶t b¶ xÜÖng,
xa hÖn vŠ phía bên kia là các vì sao và ánh sáng cûa khách sån Plaza.
Ông U låi k‹:
"Sau m¶t th©i gian dài tìm ki‰m, tôi khám
phá ra r¢ng con ngÜ©i Çã cܧp Çoåt tài sän cûa tôi tên Willy Judesheim hiŒn
Çang cÜ ngø tåi New York. S¿ Çeo Çu°i tìm ki‰m thÆt vô cùng kh° nh†c. Vào ban
ngày tôi phäi t¿ nhÓt mình låi trong m¶t nhà mÒ và chÌ có th‹ Çi ra ngoài ban
Çêm. Bây gi©, m†i n‡i tŒ håi s¡p chÃm dÙt. Tôi Çã tìm ra nhà h¡n. NhÜng tôi
chÜa bi‰t phäi kš thác nh»ng n‡i phàn nàn cûa mình cho ai."
Con ma k‹ ti‰p:
"Ÿ Trung Hoa, trܧc cºa nhà quan thÜ©ng có
treo m¶t cái trÓng to. Khi kÈ nào có chuyŒn gì muÓn thÜa gºi thì h¡n ljn cÀm
cái dùi Çánh vào m¥t trÓng. LÆp tÙc, vÎ quan nÖi Çó së chÃp thuÆn l¡ng nghe
nh»ng l©i cûa h¡n và së phân sº s¿ viŒc m¶t cách công bình. Tôi không thÃy ÇiŠu
Çó ª MÏ. Quan tòa cûa xÙ này ª Çâu vÆy ông?"
"Tôi không bi‰t," ông Doolittle Çáp.
"Tôi Çã bäo v§i ông r¢ng tôi là m¶t ngÜ©i Ái Nhï Lan. Công viŒc cûa tôi là
làm chính trÎ và ÇiŠu Çó còn cao hÖn cä quan tòa xº án n»a."
"ThÜa ông," ông U nói "tôi xin
trình bày v§i ông r¢ng tôi không có ÇÜ®c ngay cä cái ÇiŠu chính mình trä thù
ông Judesheim kia theo truyŠn thÓng cÛ. Luôn ljn viŒc t¿ tº ngay trܧc cºa nhà
ông ta, tôi cÛng không th‹ làm bªi tôi là m¶t ngÜ©i Çã ch‰t. Ho¥c tôi phäi ch†n
s¿ ch‰t trong cách sÌ nhøc nhÃt cho h¡n, nhÜng cÛng là cách khó nhÃt ÇÓi v§i
tôi. ñó là b¢ng m¶t s®i giây thØng th¡t c°. Tôi phäi làm cho h¡n mÃt m¥t hoàn
toàn b¢ng cách luÒn vào trong Çôi giày m¶t bän cáo trång k‹ t¶i h¡n, vi‰t rõ
ràng m†i duyên c§
vŠ cái ch‰t cûa tôi ngay trên chính l§p da cûa
mình. Tuy nhiên, ch£ng có cu¶c chi‰n ÇÃu nào chÓng låi ÇÜ®c v§i cái ÇiŠu không
th‹ ÇÜ®c. Tôi ch£ng th‹ làm gì khi không n¡m ÇÜ®c chân lš trong tay. NhÜng, nhÜ
tôi Çã hÕi ông, Çây có phäi là nhà sÓ 489 không?"
V§i m¶t ngón tay mänh khänh, ông U chÌ vào tòa
nhà Renaissance xây b¢ng Çá hoa cÜÖng theo ki‹u Tudor, nÖi ch£ng có chút dÃu
hiŒu thÜÖng mãi nào, ngoåi trØ hai cây thûy tùng ÇÜ®c c¡t tÌa và m¶t tÃm bäng
b¢ng Çá giÓng nhÜ tÃm danh thi‰p có ghi nh»ng ch»: "Willy Judesheim. Nhà
chuyên môn buôn bán ÇÒ c° Trung Hoa."
ñ®i ông Doolittle džc xong nh»ng hàng ch» vi‰t
trên bäng Çá, ông U nói:
"Nào! Chúng ta hãy làm nhanh Çi! Tôi cäm
thÃy thua trên vùng ÇÃt xa lå có nh»ng ngôi nhà nhiŠu sàn gåch và nh»ng ngÜ©i
Çàn bà có Çôi chân to bän; nÖi mà ngÜ©i ta không bao gi© g¥p ÇÜ®c tØ m¶t con
låc Çà cho chí ljn con Çà mã màu vàng. Sau Çây là nh»ng ÇiŠu tôi xin ông làm
giúp cho, thÜa-ông-Çang-còn-sÓng. Ông phäi kêu to lên b¢ng ti‰ng Trung Hoa
nh»ng ch» sau Çây: Yu-tche- Li-K o Chang Kan-sou K iv K Inn-tse, có nghïa là Do
lŒnh truyŠn cûa Hoàng ñ‰ mà cái Çám tiŒn nhân này phäi quay vŠ Kansou ngay lÆp
tÙc! Lúc nghe nh»ng ch» lŒnh truyŠn cûa Hoàng ñ‰, nh»ng tên ÇÀy t§ và lính hÀu
cûa tôi së nghe l©i, Ç‹ rÒi cùng v§i các tên b‰p, các tên chæn ng¿a và các thÎ
n» bay vŠ ngay trong ngôi m¶ tôi. Tuy vÆy, h£n ông không hay bi‰t r¢ng m¶t
ngÜ©i ª cõi dÜÖng có th‹ mª r¶ng quyŠn l¿c ljn nh»ng vong hÒn dܧi ÇÎa ngøc,
nÖi m¶t con ma chÌ có m¶t sÙc månh trên chính h¡n, trong khi ngÜ©i sÓng låi n¡m
tÃt cä m†i uy l¿c, nhÃt là n‰u ngÜ©i này ÇÜ®c sº døng uy quyŠn cûa nhà vua. Vì
vÆy, chính ông, kÈ Çang còn sÓng, phäi là ngÜ©i kêu to lên câu ra lŒnh
trên."
Ông Doolittle phän ÇÓi r¢ng không th‹ bܧc vào
nhà ông Judesheim có nh»ng cánh cºa ÇÜ®c canh gác ch¥t chë bªi nh»ng nhân viên
an ninh và máy móc có gài mìn ÇÜ®c.
Ông U l¡c ÇÀu:
"Ông chÌ cÀn ljn gÀn ngôi nhà, nh»ng tên
ÇÀy t§ cûa tôi hiŒn Çang ª bên kia bÙc tÜ©ng. Tôi nhìn thÃy tÃt cä b†n chúng
Çang tø h†p v§i nhau trên sàn Çá hoa cÜÖng cûa phòng khách. Ông có th‹ dùng cái
cán dù cûa mình thay th‰ cho m¶t cây gÜÖm Ç‹ d†a các con ma, vung múa nó tùy
theo nh»ng câu bùa chú vŠ bÓn hܧng Çông, tây, nam, b¡c, rÒi thª månh; xong nín
hÖi trong cách th‰ nh»ng nhà chiêm tinh và la l§n h‰t sÙc: Yu-tche-Li-K o Chang
Kan-sou K iv K Inn-tse "
Ông Doolittle làm Çúng theo l©i con ma tên U,
la to ljn hai lÀn v§i s¿ khoái trá cùng c¿c. TÙc thì m¶t ti‰ng n° ghê r®n vang
lên. Nh»ng ngÜ©i gác Çêm tØ trong khách sån Plaza ùa ra. Nh»ng cänh binh c«i xe
máy dÀu chåy ljn, theo sau lÜng h† là các gã bán báo và các cô gái giang hÒ.
CuÓi cùng là m¶t s¿ l¥ng im ch‰t chóc.
"Cäm Ön ông", con ma Trung Hoa nói.
"Bây gi© nhÜ ông thÃy, con gà trÓng tr¡ng, cÛng là m¶t c¶ng s¿ viên mà tôi
Çang n¡m trong tay, Çã b¡t ÇÀu bi‹u l¶ s¿ khó chÎu và nó së gáy ngay thôi. Tôi
phäi hÒi phøc låi trên chính thân th‹ mình và trong ngôi m¶ Çã bÎ xâm phåm. V§i
ông, m¶t ngÜ©i còn sÓng, Ç‹ t§i ÇÜ®c Kansou, ông phäi mÃt ljn 25 ngày. NhÜng
v§i tôi chÌ mÃt có næm giây b¢ng m¶t ÇÜ©ng t¡t xuyên qua ÇÎa ngøc. Tôi xin ông nhÆn
vÆt m†n này nhÜ m¶t dÃu hiŒu bi‰t Ön cûa tôi."
Ông U Ç¥t vào tay ông Doolittle m¶t túi båc
n¥ng ÇÜ®c nén ch¥t låi. RÒi ông hå thÃp tÃm ÇŒm rách trên vai xuÓng, kéo cái
giây bu¶c con gà, bܧc ra gi»a Central Park và bi‰n mÃt.
***
Ông Doolittle Çi vŠ khách sån cûa mình, mÃy
phen låc ÇÜ©ng vì còn say quá. NhÜng rÒi ông cÛng tìm ÇÜ®c vŠ phòng riêng, lÀn
mò cánh cºa và cuÓi cùng là mª ° khóa. Ông Ç¥t túi båc n¥ng dܧi gÀm giÜ©ng,
xong læn ra ngû ngay.
Sáng hôm sau, ông Doolittle tÌnh dÆy v§i nguyên
b¶ áo quÀn còn m¥c ngày hôm trܧc. T© báo New York Times Çã ÇÜ®c mang vào phòng
v§i hàng tít l§n nói vŠ cu¶c Çánh c¡p Çêm qua ª nhà ông Judy Judesheim, m¶t
ngÜ©i chuyên môn vŠ ÇÒ c° rÃt n°i ti‰ng. M¶t b¶ sÜu tÆp duy nhÃt vŠ nghŒ thuÆt
ÇÒ c° Trung Hoa dܧi m†i th©i kÿ mà viŒn bäo tàng nghŒ thuÆt Metropolitan vØa
m§i ÇŠ nghÎ mua v§i giá m¶t triŒu Çô la, b‹ vøn la liŒt trên sàn gåch; còn
nh»ng vÆt quš hi‰m nhÃt, vài bÙc tÜ®ng thu¶c vŠ tang lÍ m§i Çem ª Trung Hoa vŠ
thì Çã bi‰n mÃt.
Ông Doolittle ch®t nh§ låi túi båc mà ông Çã
nhét vào dܧi gÀm giÜ©ng. Ông bèn kéo nó ra, dùng sÙc nhÃc lên và ngåc nhiên
nhÆn bi‰t r¢ng nó không n¥ng quá hÖn m¶t t© nhÆt báo. Khi mª miŒng túi, ông
khám phá thÃy ÇÀy nh»ng tÃm giÃy màu vàng. Ông Doolittle t¿ nghï, Çó là nh»ng
bông giÃy mà ông Çã lÃy nhÀm ª tiŒm rÜ®u Texas Guinan Çêm qua.
Nh»ng t© giÃy màu vàng Ãy, th¿c ra chính là
nh»ng món tiŠn hàng mã ÇÜ®c räi ra trong các Çám táng ª Trung Hoa.
|