banner
 
Home Page
vanhoc

 
Home
 
Saigon Bao.com
Saigon Bao 2.com
 
Liên Lạc - Contact
 
Liên Lạc - Contact
 
 
 
Tài Liệu
 
Tài liệu
Tài liệu Lưu trữ
Tin tức Lưu trữ
Nguyễn Quang Duy
 
Cần Thiết
 
Directory
 
Phụ Trang
 
Mobile Version
BaoThoiSu.com
BaoPhongSu.com
BaoTuDo.com
 
Disclaimer
SaigonBao.com
1999-2021 All rights reserved
 
 
 
Diem Bao industry lifestyle
 
 
 
 
 
 
Trang Nhà -Tài liệu Dân chủ - Lưu trữ 2007 -Tài liệu Lưu trữ
 
 

VIETNAM NEWS NETWORK (VNN)

P.O. Box 661162

Sacramento, CA 95866

Phone & Fax: 916-480-2724

Email: vnn@vnn-news.com

Website: www.vnn-news.com

 

**********************************
Bài Vở Hàng Ngày

Ngày 14 Tháng 08 Năm 2007

**********************************

 

1- Bình Luận Việt Nam

- Lại Vắt Sữa Việt Kiều

Trần Khải

2- Diễn Ðàn Quốc Nội

- Viết tiếp "Người Dân Lớn"

Nguyễn Xuân Nghĩa

3- Tin Tức Quốc Nội

- Ðơn Tố Cáo chính quyền huyện Ðông Hưng đàn áp người dân thôn Thọ Sơn, xã Minh Châu, huyện Ðông Hưng, tỉnh Thái Bình

4- Tin Tức Quốc Nội

- Liên Minh Dân Chủ Nhân Quyền Việt Nam hoan nghênh và ủng hộ Dự Luật Nhân Quyền 2007 cho Việt Nam

5- Ðời Sống Quanh Ta

- Xảo Thuật Chế Biến Hải Sản Dưới Chế Ðộ CSVN

6- Thời Sự Nước Úc

- Mum can be proud that She Singers well

Hoàng Ð.Thư

7- Tin Tức Ðó Ðây

- Bản Tin Nước Úc

8- Diễn Ðàn Văn Học Nghệ Thuật

- CD "Khi Xa Sài Gòn" và tiếng hát Xuân Thanh

Lê Hoàng Thanh

 

**********************************

 

1- Bình Luận Việt Nam

 

- Lại Vắt Sữa Việt Kiều

 

Trần Khải

 (VNN)

 

Bão lụt vừa mới đánh phá nhiều tỉnh Miền Trung xong. Và bây giờ các cán bộ trong Bộ Thương Binh và Xã Hội từ văn phòng ở Hà Nội sẽ nghỉ ngay tới giải pháp tiện lợi nhất: xin Việt Kiều mở lòng từ bi để cứu trợ. Ðúng vậy. Vắt sữa Việt Kiều là tiện nhất. Vắt sữa là chuyện dễ, chỉ đưa tay ra là tha hồ mà bóp, mà nắn, vì chính nghĩa cứu trợ không ai nỡ chống đối. Nhưng bù lại, nhà nước thực sự vẫn chưa bao giờ tỏ ra trân trọng với Việt Kiều tới nơi tới chốn. Chưa bao giờ nhà nước Hà Nội biết ơn một cách đúng đắn cả.

Trận bão năm nay tệ hại hơn nhiều trận bão khác. Theo bản tin tổng hợp của đài VOA hôm Thứ Năm, thì Reuters trích lại một tin do chính phủ Việt Nam và hệ thống truyền hình nhà nước cho biết:

"...Hôm thứ năm là đã có ít nhất 43 người thiệt mạng trong khi cả chục ngàn người đang bị đói và cần được cứu trợ tại Hà Tĩnh và Quảng Bình.

Tuy nhiên theo đài VTV thì công tác cứu trợ đã gặp trở ngại vì đường sá đã bị hư hại rất nghiêm trọng, nhiều đoạn đường đã bị nước cuốn trôi khiến rất khó chuyển phẩm vật cứu trợ tới nạn nhân.

Hình ảnh chiếu trên đài cho thấy cảnh một người đàn ông, nước ngập tới cằm, đang nhận mấy gói mì ăn liền tại Hà Tĩnh, nơi bị tác hại nặng nhất. Trong tỉnh nầy đã có ít nhất 15 người thiệt mạng vì lụt sau khi đón nhận tới 60 centimet nước mưa.

Quân đội Việt Nam đã dùng thuyền cao tốc đưa lương thực tới một số nạn nhân ở Hà Tĩnh trong tổng số chừng 60,000 người phải bỏ nhà cửa ra đi.

Nước lụt cũng đã sát hại 3 người tại Quảng Bình và ảnh hưởng tới khoảng 200,000 người, trong số đó có ít nhất 7,500 người đã được di tản tới những miền đất cao.

Các viên chức ngành hoả xa loan báo hôm thứ năm là mọi chuyến tàu bắc nam đều bị huỷ bỏ vì nhiều đoạn đường rầy trong tỉnh Quảng Bình đã bị hư hại." (hết trích)

Ðương nhiên, vài ngày nữa, cũng sẽ có quý Tăng Ni, quý Linh Mục, quý Mục Sư - hoặc từ Việt Nam gửi thư ra, hoặc ngay tại tiểu bang California này - gửi thư xin đồng bào giúp cứu trợ bão lụt. Không ai nỡ từ chối. Các báo rồi cũng sẽ đăng các lời xin quyên góp. Vì đồng bào mình mà. Nhà nước lo không tử tế tới nơi tới chốn, thì mình phải lo chứ. Dù là biết rằng tiền này sẽ không toàn vẹn khi tới tay nạn nhân, vì phải qua nhiều cấp tỉnh, cấp huyện, cấp xã, vân vân. Ðó là chưa kể chuyện bị ăn chận có thể có ngay ở các hải cảng, phi trường. Không phải suy đoán đâu, cứ hỏi một vài vị sư từng quyên góp ở Quận Cam trong một trận bão cuối thập niên 1990s. Nhưng cái gì cũng có giá để trả, và rồi ai cũng chấp nhận.

Thực tế, chưa cần nói tới các khoản quyên góp khẩn cấp như cứu trợ bão lụt. Chỉ cần nói chuyện gửi 4 tỉ đô tiền mặt về mỗi năm, nhà nước cũng chưa tỏ ra biết ơn một cách thích đáng.

Bây giờ, nhắc lại một bản tin nhà nước hồi tháng 1-2004. Khi đó, Ngân hàng Trung ương CSVN dự báo số lượng ngoại tệ do Việt Kiều gởi về nước sẽ từ 2 tỉ 600 triệu đô la trong năm 2003 sẽ tăng lên đến 3 tỉ 500 triệu đô la, tức sẽ gia tăng với tỉ lệ 36% trong năm 2004. Ông Trương Văn Phước, lúc đó là Vụ trưởng Vụ Quản lý Ngoại hối của Ngân hàng Nhà nước nói rằng, tiền bạc của khoảng 3 triệu người Việt Nam sinh sống cũng như công nhân xuất cảng làm việc ở nước ngoài "...được gởi về nước thông qua 4 kênh chuyển tiền là các ngân hàng thương mại, các tổ chức kinh tế, các doanh nghiệp bưu chính viễn thông được cho phép chuyển tiền kiều hối, và do Việt kiều trực tiếp mang về, không giới hạn số lượng mà chỉ cần khai báo hải quan..." Và lúc đó khoản tiền 2 tỉ 600 triệu đô la do Việt kiều gởi về trong năm 2003 đã giúp cải thiện cán cân thanh toán của CSVN và giúp bù đắp 53% số thâm hụt của cán cân thương mại lên tới 5 tỉ 100 triệu đô la.

Bản tin VietNamNet Bridge tháng 1-2007 nói rằng tiền do người Việt gửi về dự kiến tới 4 tỉ đô la. Xin ghi rõ rằng bản tin này viết bằng tiếng Anh dựa theo bản tin TTXVN, đề ngày 02/01/2007 (có thể là ngày 2, tháng 1-2007 theo kiểu VN; hay ngày 1 tháng 2-2007, viết theo kiểu Mỹ, vì bản tin này được lưu trong máy, nên người viết lỡ quên ghi chi tiết), nói một chi tiết rất đáng chú ý:

"...Năm 2005, VN nhận 6 tỉ đô trị giá đầu tư trực tiếp từ nước ngoài. Năm nay, tức 2007, các nơi cấp viện cam kết cho vay hơn 4 tỉ đô tiền viện trợ phát triển chính thức. VN hiện nhận vốn đầu tư và phát triển từ nhiều nguồn..." (...In 2005, Vietnam received $6bil worth of foreign direct investment. This year, donors have committed to loan more than $4bil in official assistance development. Vietnam now receives capital for investment and development from many sources...)

Bản tin khác

(link:http://www.vneconomy.com.vn/eng/?param=article&catid=&id=1adcc09a8d::1ờ1::)

của VNEconomy, ngày 8-8-2007, viết rằng "VN định mục tiêu xuất cả 5.4 tỉ đô trị giá sản phẩm sang Trung Quốc vào năm 2010." (Viet Nam has set targets of exporting 5.4 billion USD worth of products to China by 2010)

Ðọc các bản tin trên, chúng ta thấy rằng, VN năm 2005 được 6 tỉ đầu tư trực tiếp từ quốc tế. Có nghĩa là, 6 tỉ vào VN để mở nhà máy, thuê thợ, làm ra sản phẩm rồi bán để kiếm lời. Vốn 6 tỉ đó là tiền của quốc tế, sẽ sinh lời bao nhiêu? Nếu chúng ta lấy tỉ suất lời cho rộng là 10% (giả sử không huề vốn, không bị lỗ, không phá sản, không ngập nợ...) thì 6 tỉ đầu tư quốc tế đó chỉ cho tiền lời là 600 triệu đô, mà tiền này lại là tiền của tư bản quốc tế.

Trong khi đó, 4 tỉ đô Việt Kiều gửi về là cho không, là tiền nhét vào túi dân Việt, nếu lấy tỉ lệ lợi tức là 10% thì 4 tỉ này tương đương với hình ảnh Việt Kiều gửi về VN 40 tỉ đô cho vay không lãi, để làm ăn. Trời ạ, thế mà nhà nước không biết ơn. Xin nói rõ, 4 tỉ đô tiền mặt gửi về, tương đương với tư bản quốc tế gửi vào VN cho vay 40 tỉ đô để làm ăn, mà phải ép thợ VN làm tới xì khói mệt nhọc mới có nổi lãi suất này, phải phá hoại tài nguyên, hại rừng hại biển mới có hàng xuất khẩu kiếm lời. Thế mà, tự nhiên khỏi mở xưởng, khỏi ép thợ làm xì khói, khỏi phá hoại rừng biển quê nhà, mà vẫn có 4 tỉ đô cúng thoải mái.

Bây giờ hỏi thêm, VN định mục tiêu xuất khẩu hàng trị giá 5.4 tỉ đô sang Trung Quốc năm 2010. Vậy thì, xuất khẩu 5.4 tỉ đô thì lợi tức là bao nhiêu? Tính rợ, cho là 10% lời, thì cũng chỉ mới 540 triệu đô thôi, mà đó là hàng trăm ngàn công nhân làm việc cực nhọc mới có nổi lợi tức như thế đó. Thế mà, chỉ nhờ Việt Kiều, khỏi cần ai trong nước làm cực nhọc, mà 4 tỉ đô la vẫn phơi phới rơi vào như mưa.

Bây giờ nói thêm, bản tin hôm Thứ Ba 24-7-2007 của bản Anh ngữ Thời Báo Kinh Tế Sài Gòn (link: http://chao-vietnam.blogspot.com/2007/07/vietnam-fulfils-rice-export-target-for.html#3760284854036862627) ghi nhận rằng "VN đã xuất khẩu 4.75 triệu tấn gạo năm ngoái, 2006, thu lời 1.3 tỉ đô la" (Vietnam exported 4.75mil tonnes of rice last year, reaping $1.3bil.).

Nghĩa là, hàng chục triệu nông dân VN làm quanh năm cũng chỉ thu lợi về cho cả nước 1.3 tỉ đô la nhờ gạo xuất cảng.

Thế mà, 4 tỉ đô của Việt Kiều rơi vào như mưa, đỡ biết bao nhiêu công sức.

Thế đấy, đó mới là đô la thôi đó. Chưa nói tới trí tuệ. Nhà nước vẫn chưa thực sự nhìn thấy hết năng lực Việt Kiều. Thấy 4 tỉ đô, mà không thấy con số tương đương 40 tỉ đô do 3 triệu người làm việc cực nhọc gửi về đầu tư vô hình. Thấy vài trăm ngàn Việt Kiều về thăm nhà mà không thấy ẩn tàng trong đó là các trí tuệ đã đem lại sinh động và phát minh tại nhiều ngành và nhiều công ty ở Hoa Kỳ.

Tại sao nhà nước chưa khai thác được Việt Kiều? Hãy thấy đơn giản rằng, chỉ cần một lằn ranh bị xóa đi, là Việt Kiều sẽ về ào ạt. Việt Kiều liều thân lên ghe vượt biên là để tìm tự do, và khi đi ai cũng mong muốn toàn dân mình được sống với tự do dân chủ. Như vậy, lằn ranh đó thực sự là bản chất chế độ toàn trị. Nói là lằn ranh, nhưng thực sự là cách biệt cả đại dương, giữa toàn trị và tự do dân chủ. Thật sự, ngay cả những người tự nhận là trí thức phe tả, đã có bao nhiêu người thực sự về toàn tâm toàn lực đóng góp? Trong khi đó, chính phe hữu mới là đóng góp nhiều nhất: đứng vạch áo ra, giơ vú ra cho Ðảng CSVN vắt sữa, lặng lẽ giúp các tôn giáo hồi phục, giúp nâng cao dân trí bằng mọi phương tiện...

Chỉ cần nhà nước thật tâm công nhận các quyền căn bản cho người dân, trong đó có quyền tự do lập hội, tự do báo chí, tự do phát biểu, tự do ứng cử và bầu cử... thì đừng nói gì 4 tỉ hay 40 tỉ, mà nói tới chuyện liều thân về để giữ đất, giữ biển cũng sẽ thấy hàng hàng lớp lớp rủ nhau về chứ.

Thế mà nhà nước không biết ơn. Lại bày trò tuyên truyền nhảm để nhuộm đỏ cộng đồng với những trò đẻ ra tờ báo thứ 701 hay 702 ra hải ngoại. Hay những trò dàn dựng các đaị nhạc hội Duyên Dáng Cờ Ðỏ ở hải ngoại.

Thế lại là đem tiền đổ ra sông Ngô rồi. Ðúng ra, là đổ tiền ngược ra sông Santa Ana.

Thực đấy, chỉ cần nhà nứơc thành tâm dân chủ hóa thì hải ngoại tiếc gì tiền và chất xám.

 

=END=

 

2- Diễn Ðàn Quốc Nội

 

- Viết tiếp "Người Dân Lớn"

 

Nguyễn Xuân Nghĩa

 

Bạn đã được đọc một bài bài báo rất hay "Người Dân Lớn" của nhà văn Nguyễn Quang Thân, từ báo Thể thao & Văn Hoá trong nước số 90, ngày 29 tháng 7/2007 do trang mạng Doithoai post ngày 10/8/2007. Nguyễn Quang Thân đang sống ở Hà Nội. Chân dung của ông như sau:

Ta quyết không đi "Chung một chuyến tàu",

quyết "Ra khơi tìm miền đất hứa."

Tiếc cho "Chú bé có tài mở khoá"

Vẫn quanh quẩn trên tàu chứ chẳng xuống đâu!

(Trong ngoặc kép là tên các tác phẩm có khuynh hướng phản tỉnh của nhà văn)

Ðã nhiều lần văn tài này dự tính nhảy khỏi con tàu văn chương "vì tổ quốc XHCN" (tên biển hiệu treo trên trang đầu báo Văn Nghệ), nhưng rồi vì nhiều lý do ông không chịu rời tàu mà lúc thì ở đầu tàu, lúc ở cuối tàu. Bởi vậy ông không đi hết đời mình trong văn chương. Với bài báo này cũng thế. Cho nên đọc xong bài báo của một nhà văn quen biết, tôi mạn phép ông viết nối vào cho đúng hiện thực:

"Nhưng tại sao lâu nay bạn và mấy ông hàng xóm không biết nhờ ông ấy? Ðơn giản vì ông ấy, cái ông Nghị chỗ bạn lại muốn ẩn mình, có thể vì quá khiêm tốn đó thôi. Ông ấy quên rằng, Những Người Dân Lớn tức là ông Chủ Lớn, được hiến pháp dành cho quyền kiểm tra những người luôn tự nhận là công bộc (đầy tớ) của nhân dân; và nếu ai quên như vậy thì khẩu hiệu "dân biết, dân bàn, dân kiểm tra" chỉ là lời nói suông mà thôi" (hết trích của Nguyễn Quang Thân).

Nghĩ vậy, người dân nhỏ tìm sang nhà Người Dân lớn. Quái lạ! Người dân nhỏ gõ cửa thì một người Dân Nhỏ khác lạ hoắc bước ra: - Ông ta không ở đây nữa - Ông ta đổi nhà từ ngày được vào Quốc Hội - Ở Mỹ có Wall Street dành cho bọn tài phiệt, có Las Vegas cho bọn đánh bạc, tại sao ở ta lại không có phố cho bọn "Người dân Lớn" của ông?

Người dân nhỏ này nghe người dân nhỏ kia lộng ngôn mà kinh. Nếu đến tai công an, ông ta rất dễ mang tội bất mãn chế độ, nói xấu chính quyền, nói xấu đại biểu của nhân dân, tuyên truyền chống phá nhà nước, ăn tiền của bọn dân biểu Chris Smith, Dana Rorahbacher phản động Mỹ, của bọn thất trận vượt biên.... Không tranh luận, Người Dân Nhỏ bỏ đi dành nhiều thời gian lưu trú tại nhà Người dân Lớn đặng thỉnh nguyện kỹ càng hơn ý tưởng.

Tại đây, nghe người dân nhỏ đề đạt nguyện vọng uỷ quyền kiểm tra nhà máy nước, Người Dân Lớn tư lự gật gù. Ông bị bệnh gật gù cái đầu và giơ cao cái tay từ ngày trở thành Người Dân Lớn. - Ðúng rồi! Tôi cũng nghe cử tri vùng ta kêu như thế đấy! Cái gì chứ có thạch tín vượt quá chuẩn trong nước máy là ghiết dân. Tôi sẽ đi kiểm tra! Tôi sẽ đi kiểm tra! Tôi sẽ đi kiểm tra! Người Dân Lớn cao giọng khẳng định.

Cả tin, cả mừng, người dân nhỏ cung kính cáo biệt

Người Dân lớn khẳng định sẽ đi kiểm tra nhà máy nước là đúng thôi. Quyền hạn đó nằm trong tay ông. Từ khi làm Người Dân Lớn ông chưa được nghe một lời thỉnh nguyện nào của cử tri, không biết vì họ không coi ông là Người Dân Lớn của họ hay nguyên nhân nào khác? Cho nên, bây giờ có cử tri thỉnh nguyện, mà thỉnh nguyện việc chẳng to tát gì lắm, ông nhất quyết làm để xứng đáng là Người Dân Lớn.

Ông tâm sự điều này với một Người Dân Lớn khác. - ž! ž! ž! Ði là đúng! Nếu không đi chúng ta đâu còn là Ðại biểu Quốc hội! Người Dân Lớn thứ hai cũng mắc bệnh gật đầu. Ngẫm ngợi một lúc, Người Dân Lớn bạn ông nói thêm - Cơ mà ông "trao đổi" với Người Dân Lớn nhất trong số Người Dân Lớn chúng ta xem sao đã.

Ông thấy bạn mình nói cũng phải nhẽ. Người Việt Nam ta có cái lý còn phải có cái tình. Ông lại bảo lái xe đưa ông đến nhà Người Dân Lớn nhất trong số các ông. Ông gặp lại cảm giác "quái lạ!" của người dân nhỏ khi đến nhà ông, lại phải bảo người lái xe quay lại tìm đến khu phố dành cho những Người Dân Lớn nhất quốc gia, nguyên do vì người này đã rời đến khu phố mà nhà nào cũng có công an đứng canh, mắt gườm gườm nhìn vào những người dân nhỏ lai vãng.

Không hiểu câu chuyện giữa họ ra sao. Có thể giám đốc cái nhà máy nước cung cấp cho những người dân nhỏ chất thạch tín kia là con một ông Lớn Nhất Nhì trong Ðảng, hoặc một ai đó cũng Lớn thực hiện Nghị quyết đảng viên biết làm giàu, có cổ phần, được chia lãi nhờ thạch tín, vân vân và vân vân, (tôi dự đoán rằng trong câu chuyện của hai người phải có câu hỏi và trả lời: Ai biến ông thành Người Dân Lớn?...! Ông là Người Dân Lớn của ai?...) cho nên buổi chiều trở về, ông nói với người dân nhỏ: "Tôi không đi kiểm tra nhà máy nước; nhưng tôi biết không có thạch tín trong nước máy! Quý vị đừng nghe mấy gã nhà báo 'không đi đúng lề đường bên phải' mà làm mất ổn định chính trị, trật tự an toàn xã hội, mang tội vi phạm điều 88 bộ luật hình sự!"

 

Hải Phòng, ngày 11 -8-2007

Nguyễn Xuân Nghĩa

 

* Ðính kèm bài báo: 

 

Người Dân Lớn

Nguyễn Quang Thân

Hải Phòng, ngày 11-8-2007.

Hãy tưởng tượng cạnh nhà bạn có một nhà máy nước cung cấp nước cho một phần tư thành phố của bạn. Trên tường chính diện nhà máy ấy có viết câu khẩu hiệu: "Dân biết, dân bàn, dân kiểm tra". Ông giám đốc nhà máy nước này luôn được khen là có ý thức "phát triển dân chủ cơ sở", nghĩa là ông ta không những không sợ mà còn muốn mời nhân dân kiểm tra công việc của nhà máy ông.

Bạn là dân, bạn đọc báo thấy nói trong nước máy chỗ bạn có thạch tín vượt mấy lần qui định. Vậy là bạn đã biết chuyện trong nước máy bạn uống có vấn đề gì đó. Vì lo cho cuộc sống, bạn bàn với bà con trong lối xóm, thống nhất nên kiểm tra cái ông nhà máy luôn được khen này. Tin vào cái khẩu hiệu trên tường, bạn rủ vài người nữa vào nhà máy để hỏi ông giám đốc xem cái chuyện thạch tín là thật hay đùa. Ðến cổng bạn gặp bảo vệ. Bảo vệ không cần giải thích mà chỉ một cái biển khác: "Không nhiệm vụ, cấm vào!". Bạn thấy đúng quá. Nhà máy nước đâu là chợ mà ai cũng có thể vào.

Tình cảnh bạn thật bế tắc. Dân có quyền kiểm tra mà không được vào nhà máy kiểm tra thì kiểm tra cái gì?

Bạn quên nghĩ tới một người. Người này cũng là dân, có thể vào nhà máy bất kỳ lúc nào, có thể bắt buộc ông giám đốc trình bày kỹ càng chuyện thạch tín, có thể yêu cầu ông ta đưa mẫu nước đi kiểm định hàng tuần và làm nhiều việc khác thuộc trách nhiệm của ông ta nhưng từ lâu ông ta đã giả vờ quên. Và ít nhất thì sau đó bạn đã có câu trả lời về những vấn đề mà những người dân như bạn muốn kiểm tra.

Người ấy là ai mà quyền to vậy? Thưa bạn, người đó chính là ông đại biểu Quốc hội ở cách nhà bạn không xa. Ông ấy là Người Dân Lớn, lớn hơn bạn, nhiều quyền hạn hơn bạn, vì ông ấy đại diện cho vài chục ngàn dân chứ có ít đâu. Ông ấy có thẻ miễn trừ, có tiếng nói ở cơ quan quyền lực cao nhất nước. Xem ra bạn chỉ có thể kiểm tra mọi chuyện như chuyện nhà máy nước, chuyện giải tỏa đất đai, chuyện chống tham nhũng... qua Người Dân Lớn ấy.

Nhưng tại sao lâu nay bạn và mấy ông hàng xóm không biết nhờ ông ấy? Ðơn giản vì ông ấy, cái ông nghị chỗ bạn lại muốn ẩn mình, có thể vì quá khiêm tốn đó thôi. Ông ấy quên rằng, những Người Dân Lớn tức là Ông Chủ Lớn, được hiến pháp dành cho quyền kiểm tra những người luôn tự nhận là công bộc (đầy tớ) của nhân dân. Và nếu ai quên như vậy thì khẩu hiệu " dân biết, dân bàn, dân kiểm tra" chỉ là lời nói suông mà thôi.

 

Nguyễn Quang Thân

Thể thao&Văn hóa số 90, 28/07/2007 (VietNam)

 

=END=

 

3- Tin Tức Quốc Nội

 

- Ðơn Tố Cáo chính quyền huyện Ðông Hưng đàn áp người dân thôn Thọ Sơn, xã Minh Châu, huyện Ðông Hưng, tỉnh Thái Bình

Thái bình, ngày 10 tháng 8 năm 2007

 

Ðơn tố cáo

Về việc chính quyền huyện Ðông Hưng đàn áp những công dân thôn Thọ Sơn, xã Minh Châu, huyện Ðông Hưng, tỉnh Thái Bình

 

Kính gửi: Các cơ quan truyền thông đại chúng trên toàn thế giới

Kính thưa các quý vị

Tên tôi là: Nguyễn Văn Túc hiện nay 44 tuổi, ở thôn Cổ Dũng 1, xã Ðông La, huyện Ðông Hưng, tỉnh Thái Bình.

Là một công dân luôn sống, làm việc theo hiến pháp và pháp luật, với truyền thống gia đình, thấy chuyện bất bình chẳng tha. Trước những việc làm vi phạm trắng trợn hiến pháp và pháp luật của chính quyền huyện Ðông Hưng, đứng đầu là ông Ðặng Ðình Bình, nguyên Chủ tịch huyện Ðông Hưng, để lại nhiều hậu quả rất nghiêm trọng cho nhân dân trong huyện. Ðặc biệt nghiêm trọng là vụ đàn áp để cưỡng chế nhân dân thôn Thọ Sơn, xã Minh Châu, huyện Ðông Hưng, tỉnh Thái Bình. Sự việc xẩy ra như sau:

Nơi thôn quê hàng bao đời các hộ dân sinh sống, đang làm ăn yên ổn, bỗng dưng năm 2003 nhà nước giao cho Ban dự án công trình điện Miền bắc tiến hành xây dựng đường điện 220 kw tuyến Thái Bình-Nam Ðịnh. Việc xây dựng các công trình lớn của nhà nước để phục vụ nhân dân, chúng tôi không hẹp hòi nhưng phải đúng các quy định của nhà nước như: Phải có quyết định thu hồi đất, phải cấp đất tái định cư cho nhân dân, phải đền bù cho những hộ dân có đất đai, nhà cửa, cây cối nằm dưới đường dây điện mà nhà nước đã quy định hành lang an toàn bảo vệ đường điện nói trên rõ ràng, cụ thể, thoả đáng. Nhưng chính quyền huyện Ðông Hưng không hề làm như vậy mà đường đột kéo quân đến đàn áp, đập phá, cưỡng chế, coi nhân dân không bằng cỏ rác.

Thấy việc làm quá dã man, tàn ác của chính quyền huyện Ðông Hưng, các hộ dân khu vực này làm đơn khiếu nại, tố cáo chính quyền huyện Ðông Hưng do ông Bình cầm đầu gửi lên tỉnh, Bộ công nghiệp và chính phủ. Việc khiếu nại, tố cáo kéo dài trên 3 năm trời ròng rã, nhưng cho đến tận ngày hôm vẫn không được cơ quan nào giải quyết. Những hộ dân sống dưới đường dây 220 kw phải chịu bao điều đau khổ. Họ phải tốn kém biết bao thời gian, công sức, tiền của, để tìm đến các cửa kêu cứu, song họ vẫn chỉ nhận được sự im lặng từ các cấp có thẩm quyền. Hiện nay lưới điện đã đi vào hoạt động từ lâu, các hộ dân phải sống dưới từ trường do lưới điện gây ra nên đã sinh ra nhiều bệnh tật....Vậy mà các cấp, các nghành vẫn thờ ơ, vô cảm với những thiệt thòi quá lớn của nhân dân. Vì các cấp thẩm quyền im lặng nên chính quyền huyện Ðông Hưng đứng đầu là ông Ðặng Ðình Bình, chủ tịch huyện được đà lộng hành nhắm mắt ký quyết định số 372/QÐ-UB, ngày 27/11/2003 điều động các lực lượng gồm: viện kiểm sát, công an, an ninh địa phương... ngoài ra ông Bình còn thuê thêm một số đầu gấu ở nơi khác đến khu vực này để đàn áp, cưỡng bức các hộ dân. Các lực lượng nêu trên, dưới sự chỉ đạo của ông Bình tự tiện xông vào vườn của các hộ dân, cứ việc chặt phá cây cối rồi trèo lên các mái nhà để phá dỡ các loại tài sản khác... bất chấp sự cầu khẩn, van xin của các hộ dân bị hại. Mặc dù nhà cửa, đất đai của các hộ dân nơi đây đang sử dụng hợp pháp theo luật đất đai quy định vì họ chưa có bất kỳ một quyết định thu hồi đất của cấp có thẩm quyền.

Vậy không hiểu sao ông Ðặng Ðình Bình, là người thay mặt nhà nước thực thi pháp luật lại cố tình vi phạm pháp luật ra một quyết định trái luật để đưa lực lượng về phá tài sản của công dân. Dưới sự chỉ đạo của ông Ðặng Ðình Bình, các ông Lê Văn Thứ chức vụ phó viện trưởng viện kiểm sát nhân dân huyện, ông Lê Minh Quang phó công an huyện Ðông Hưng trực tiếp dẫn quân về thôn Thọ Sơn, xã Minh Châu xông vào nhà các hộ dân khống chế để các lực lượng chặt phá cây cối, thu dỡ ăng ten truyền hình, khi các hộ dân phản đối hành động thô bạo nói trên của họ và giữ không cho bọn côn đồ phá cây, lập tức bị một số công an hình sự mặc thường phục túm vào xô ngã dân và bẻ quặt tay họ ra sau lưng dong đi và lập biên bản vu khống cho dân là chống người thi hành công vụ, ép buộc họ ký tên vào cả 4 góc tờ biên bản.

Ðây là một hành động vô cùng thô bạo, ác hơn nữa, ông Lê Minh Quang và ông Bàng, trưởng công an xã Minh Châu đã lệnh cho lực lượng của các ông xô ngã một cô phụ nữ, sau đó 4 công an túm vào mỗi người một chân, một tay khiêng cô như một con vật, quăng quật cô trên mặt đường gạch trong lúc cô này đang có thai 2 tháng, rồi đẩy cô xuống máng nước lúc trời đang giá rét, họ còn vô cớ bắt cô khiêng lên xe ô tô chở đi khiến cô bị ngất xỉu, thấy nghiêm trọng, chính quyền xã Minh Châu buộc phải tìm bác sỹ đến cấp cứu. Hậu quả cô bị thôi thai (sảy thai) .

Chúng tôi, công dân thôn Thọ Sơn , xã Minh Châu lên án hành động quá dã man, tàn bạo của các ông Ðặng Ðình Bình; Lê Văn Thứ; Lê Minh Quang; ông Bàng, trưởng công an xã; ông Ry Chủ tịch xã Minh Châu. Các hộ dân bị đàn áp đã có đơn tố cáo gửi lên chính quyền tỉnh, gửi trụ sở tiếp dân của trung ương Ðảng CSVN, nhà nước và gửi thanh tra chính phủ...

Song mọi tố cáo của chúng tôi đều bị các cơ quan nêu trên thờ ơ, vô cảm trước sự uất hận của những người dân vô tội.

Với trách nhiệm công dân, trước sự tàn bạo của các cấp chính quyền huyện Ðông Hưng. Tôi viết đơn này tố cáo những việc làm vi hiến, vi pháp trắng trợn chà đạp lên quyền con người của những cán bộ nêu trên. Kính mong các cơ quan ngôn luận trong và ngoài nước, các tổ chức bảo vệ Nhân quyền Quốc tế, hãy lên tiếng ủng hộ về tinh thần, vật chất, thông tin, sớm có những biện pháp giúp những người dân vô tội thôn Thọ Sơn, xã Minh Châu đã và đang bị bọn cơ hội cộng sản đàn áp.

Người tố cáo

Công dân Nguyễn Văn Túc

Thôn Cổ Dũng 1, xã Ðông La, huyện Ðông Hưng, tỉnh Thái Bình

 

* Dân oan Nguyễn Văn Túc tham gia khiếu kiện tại Hà Nội

 

=END=

 

4- Tin Tức Quốc Nội

 

- Liên Minh Dân Chủ Nhân Quyền Việt Nam hoan nghênh và ủng hộ Dự Luật Nhân Quyền 2007 cho Việt Nam

 

Kính gửi:

- Ông Chủ tịch và toàn thể Quý Nghị sĩ Thượng viện Hoa Kỳ

- Bà Chủ tịch và toàn thể Quý Dân biểu Hạ viện Hoa Kỳ

- Quý Nghị sĩ, Dân biểu Quốc hội, Chính phủ và Nhân Dân các nước yêu chuộng tự do trên thế giới

- Ðồng bào Việt Nam trong và ngoài nước.

Như nhiều người trên thế giới đã biết, hiện nay, đảng cộng sản Việt Nam đang là tập đoàn độc quyền cai trị đất nước Việt Nam trên 60 năm nay và không biết sẽ còn tiếp tục cai trị bao lâu nữa. Chế độ độc tài độc đảng mà đảng Cộng Sản Việt Nam đang áp đặt lên toàn dân Việt Nam chính là nguyên nhân khiến cho:

- đất nước ngày càng tụt hậu; đại đa số nhân dân ngày càng nghèo khổ; sự chênh lệch giàu nghèo giữa nhân dân và cán bộ cộng sản ngày càng sâu rộng;

- các tệ nạn như tham nhũng, mại dâm, ma túy, buôn bán phụ nữ và trẻ em ra nước ngoài dưới hình thức hôn nhân dị chủng, cho dân ra làm nô lệ xứ người dưới danh nghĩa xuất khẩu lao động ngày càng lan tràn...

- việc vi phạm nhân quyền, đàn áp người dân ngày càng lộ liễu, nhất là với những ai dám công khai phê bình chính sách của đảng và nhà nước; nạn dân oan bị tước đoạt nhà cửa ruộng vườn xảy ra khắp nơi và ngày càng gia tăng; công nhân bị bóc lột sức lao động mà không được bênh vực hay cải thiện...

Nhiều cá nhân và tập thể trong nước như:

- Khối 8406 và Liên Minh Dân Chủ Nhân Quyền Việt Nam đã từng đứng lên đòi hỏi nhà cầm quyền Việt Nam phải tôn trọng nhân quyền;

- Hàng ngàn dân oan đã từng biểu tình tại Vườn Hoa Mai Xuân Thưởng (Hà Nội) và trước Văn Phòng II Quốc hội tại Phú Nhuận (Sàigòn) để đòi nhà cầm quyền phải trả lại đất đai nhà cửa đã bị nhà cầm quyền tước đoạt của họ cách bất công;

- Các công nhân tại rất nhiều công ty, xí nghiệp đã đình công đòi cải thiện mức lương và tình trạng lao động quá tệ hại của họ...

Nhưng nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam chẳng những đã không thỏa mãn những yêu cầu chính đáng và bức bách của họ mà còn đàn áp họ, nhất là bắt bớ, khủng bố, bỏ tù những người lãnh đạo. Ðiều đó chứng tỏ nhà cầm quyền Việt Nam không hề có thiện chí cải thiện tình trạng nhân quyền mà muốn buộc mọi người dân phải câm miệng chịu đựng để mặc cho họ toàn quyền thao túng, cướp bóc, đàn áp người dân...

Do đó, muốn nhà cầm quyền Việt Nam phải tôn trọng nhân quyền của người dân, phải thực thi công bằng xã hội, thay đổi những chính sách không hợp lý, thực thi những gì họ đã ký kết với quốc tế, v.v... chúng ta không thể chỉ kêu gọi thiện chí của họ như biết bao lần chúng ta đã từng làm trước đây một cách hoàn toàn vô ích, mà phải tạo áp lực buộc họ thực hiện những điều mà đáng lý họ phải làm. Ðối với nhà cầm quyền Việt Nam, chỉ có áp lực mạnh mới có thể buộc họ thay đổi và hành động hợp lý mà thôi.

Vì thế, Liên Minh Dân Chủ Nhân Quyền Việt Nam rất hoan nghênh và hoàn toàn ủng hộ sáng kiến của Dân biểu Christopher Smith đã soạn thảo "Dự luật Nhân quyền năm 2007 cho Việt Nam" (HR 3096); dự luật này đã được Uỷ ban Ðối ngoại Hạ viện chấp thuận ngày 31-7-2007. Nội dung của Dự luật nhân quyền này là một biện pháp chế tài đối với Việt Nam bằng cách:

- Cắt các khoản viện trợ không thuộc lãnh vực nhân đạo cho đến khi Việt Nam chứng minh thực tâm qua những tiến triển cụ thể như: trả tự do cho tất cả các tù chính trị và tôn giáo, tôn trọng quyền sinh hoạt tôn giáo của các giáo hội, hoàn trả tất cả các tài sản đã tịch thu của các giáo hội,

- Tạo thuận tiện cho những người đủ điều kiện tham gia các chương trình tị nạn của Hoa Kỳ,

- Ðòi hỏi Cộng Sản Việt Nam phải tôn trọng nhân quyền của các dân tộc thiểu số, trừng trị những giới chức dính líu đến việc buôn người.

Chúng tôi rất mong:

- Lưỡng Viện Quốc hội Hoa Kỳ thông qua dự luật này.

- Chính phủ các nước yêu chuộng tự do hãy đồng loạt áp lực Cộng Sản Việt Nam bằng những dự luật tương tự, hay bằng những phương thức khác tùy theo sáng kiến của mình.

- Các cộng đồng người Việt hải ngoại hãy tìm mọi cách vận động chính phủ nước sở tại của mình đưa ra những dự luật tương tự.

Việc áp lực nhà cầm quyền Việt Nam phải tôn trọng nhân quyền là một điều rất có lợi cho những quốc gia nào muốn giao hảo thương mại với Việt Nam. Trong thương trường, không ai muốn làm ăn với những người thiếu lương thiện, thích lường gạt hay gây tội ác vì xác xuất gặp bất trắc rất cao. Cũng tương tự như vậy trên phạm vi quốc tế hay giữa các quốc gia. Nhiều nhà đầu tư ngoại quốc kinh doanh tại Việt Nam đã bị nhà cầm quyền Việt Nam dùng luật rừng để kết án oan ức hầu cướp đoạt tài sản hoặc cơ sở làm ăn của mình. Khi những trường hợp tệ hại này xảy ra, nếu báo chí và các phương tiện truyền thông bị bưng bít hay buộc phải bênh vực nhà cầm quyền ăn cướp như hiện nay... thì quyền lợi của nhà đầu tư không được bảo đảm chút nào.

Việc giúp đỡ vật chất cho dân chúng một nước qua nhà cầm quyền nước ấy chắc chắn sẽ không đạt hiệu quả khi nhà cầm quyền ấy gồm những người bất lương, gian trá, sẵn sàng cướp đoạt tài sản của người dân để thỏa mãn những đòi hỏi tham lam của mình như nhà cầm quyền Việt Nam hiện nay. Thật vậy, nhà cầm quyền Việt Nam từ cấp địa phương đến cấp trung ương suốt 60 năm qua đã từng tước đoạt đất đai nhà cửa của người dân, làm sao các quốc gia viện trợ có thể tin tưởng được những vật viện trợ có thể đến tận tay người dân? Việc viện trợ này trái lại chỉ làm cho nhà cầm quyền độc tài có nhiều phương tiện hơn để nuôi dưỡng bộ máy đàn áp người dân cho mạnh hơn mà thôi. Họ có thể dùng chính số tiền viện trợ to lớn này để mua chuộc các cá nhân có ảnh hưởng lớn trong nước cũng như trong các quốc gia khác để ủng hộ chế độ độc tài của họ, để vô hiệu hóa những nỗ lực dân chủ hóa của mọi người, v.v...

Ðồng bào trong nước cũng cần phải đồng loạt gây áp lực với chế độ độc tài bằng những cuộc tổng biểu tình của dân oan các nơi, bằng những cuộc tổng đình công của công nhân các công ty, xí nghiệp, các khu chế xuất, bằng việc cùng lên tiếng mạnh mẽ phản đối những vi phạm nhân quyền của Cộng Sản Việt Nam... Và đồng bào hải ngoại hãy tích cực hỗ trợ cho những nỗ lực ấy của đồng bào trong nước.

Nếu tất cả những người thiện chí đều đồng tâm và đồng loạt gây áp lực như thế trên nhiều mặt, thì chế độ độc tài Cộng Sản Việt Nam sẽ buộc phải đi vào con đường chính đáng là tôn trọng người dân và thực hiện những gì họ đã ký kết.

Trân trọng kính chào.

 

Việt Nam, ngày 12 tháng 8 năm 2007.

Ban Ðiều hành:

1- Kỹ sư Ðỗ Nam Hải, Sài Gòn

2- Giáo sư Nguyễn Chính Kết, Sài Gòn (đang vận động tại hải ngoại)

3- Cựu Sĩ quan Trần Anh Kim, Thái Bình

4- Giáo sư Nguyễn Ngọc Bích, Hoa Kỳ.

 

=END=

 

5- Ðời Sống Quanh Ta

 

- Xảo Thuật Chế Biến Hải Sản Dưới Chế Ðộ CSVN

 

Phóng sự NLÐ

 

Bà Nguyễn Thị Các Trâm, ngụ tại phường 13, quận 3, Sài Gòn, sau khi có dịp về quê gặp một người bà con làm nghề buôn bán hải sản đông lạnh ở xã Phước Tỉnh (huyện Long Ðiền, tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu). Tại đây, khi thấy người bà con giao những cần xé cua, ghẹ đỏ au cho những người làm gia công bóc vỏ, bà có thắc mắc và hỏi người bà con rằng: "Lỡ như trong quá trình bóc vỏ, người bóc ăn lén thì sao?". Bà nhận được câu trả lời bất ngờ thật thà: "Không mất một cái càng nào đâu, vì tất cả đều được luộc bằng hàn the hết rồi, có cho tiền cũng chẳng ai dám ăn"...!

Bức xúc trước sự việc, bà đã viết thư cho báo Người Lao Ðộng kể sự việc, và cho biết rằng, trước đây con trai bà rất thích ăn xúp măng cua, nhưng từ khoảng một năm nay bà không dám cho cháu ăn món này nữa và cũng khuyên những người thân đừng nên ăn.

Sau đó, báo Lao Ðộng đã cho phóng viên tìm hiểu và ghi lại những "xảo thuật chế biến thủy - hải sản hãi hùng" tại khu vực cảng Tân Phước, xã Phước Tỉnh, huyện Long Ðiền, tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu. Bài viết như sau:

 

Những món ăn được chế biến từ hải sản thường là món khoái khẩu của nhiều người; nhưng có chứng kiến các công đoạn chế biến loại thực phẩm này, mới thấy thật hãi hùng.

 

Ba lần tẩm độc

Xã Phước Tỉnh được xem là xã vùng biển giàu nhất nước, nhờ có đội ghe tàu hùng mạnh chuyên ra khơi đánh bắt thủy hải sản. Mỗi ngày, tại cảng Tân Phước, có hàng trăm ghe tàu cập bến đổ xuống hàng ngàn tấn cá tôm, mực vừa đánh bắt được. Vì vậy, song song với hoạt động mua bán tấp nập, các loại hóa chất phụ gia bảo quản sản phẩm cũng được bày bán gần như công khai ở các nhà dân lân cận.

Ông Ba Hồng, người ở quận 8 - Sài Gòn, có cả đội ghe thuyền chuyên đi săn mực rồi trực tiếp dùng xe tải chở thẳng từ xã Phước Tỉnh đến chợ đầu mối Bình Ðiền - Sài Gòn, kể: "Trước đây để ướp 1 tấn mực phải cần đến 100 cây đá (giá khoảng 5 triệu đồng) rất bất tiện, tốn kém, nay chỉ cần cho vào 4 kg chloramphenicol, giá chỉ 250.000 đồng/kg là xong. Tiết kiệm được tới 4 triệu đồng cho 1 tấn ai chẳng ham". Ông Hồng còn tiết lộ: "Về đến chợ Bình Ðiền, tiểu thương lại một lần nữa ướp chloramphenicol vào rồi chờ bán ra các chợ lẻ, đến đây người bán lẻ lại ướp một lần nữa, tức là con mực phải chịu thấm đẫm chất này ít nhất ba lần mới đến tay người tiêu dùng". Theo ông Hồng, các loại cá cũng bị tẩm ướp chất kháng sinh cực độc này, theo một quy trình đơn giản mà "hiệu quả" như đã nói ở trên.

 

Tươi, chắc nhờ hóa chất

Mỗi khi tàu chở cua ghẹ về, hàng trăm người đã được chủ vựa thuê, ào xuống bốc xếp hàng lên bờ. Sản phẩm nhanh chóng được phân loại ngay, con nào còn sống để qua một bên, chuẩn bị cột dây, rọng nước; con nào chết chất thành từng đống, mùi cua ghẹ chết rất khai và thối xộc thẳng vào mũi vô cùng khó chịu. Ðể giữ cua ghẹ được lâu, người ta cho vào nước một lượng hàn the đậm đặc (khoảng 2 kg/100 kg sản phẩm), chlorine (hóa chất chống khuẩn) và GGT - loại thuốc dùng để diệt sâu bọ côn trùng, rồi luộc. Sau khi luộc xong, người ta xếp chúng vào từng cần xé và đem đi giao cho các hộ dân trong xã lột thuê. Nhìn từng đống cua, ghẹ, cá, mực bốc mùi hôi thối, ruồi nhặng bu đen nghịt, không ai có thể ngờ được chỉ ngay sau đó vài giờ, chúng được đóng lại thành từng ký, bao bọc kỹ lưỡng xếp trong thùng mút, chở đi tiêu thụ khắp nơi, chủ yếu là Sài Gòn.

 

Về TP, đừng ăn xúp cua...

Tại đây, công đoạn chế biến chả cá, mắm ruốc cũng không kém phần rùng rợn. Ngoài việc nạo các loại cá chết đã lâu, cho ướp hàn the và các loại tinh dầu để sản phẩm thơm, họ còn để cho ruồi nhặng thoải mái "hưởng lợi" từ các thùng sản phẩm đã chế biến trước khi chúng được đóng gói. Hầu hết những người dân sống ở khu vực này đều không ăn những sản phẩm chế biến sẵn, bởi họ hiểu rất rõ độc hại từ hóa chất.

Chị Tuyền, người dắt tôi đi xem các công đoạn chế biến, ghé tai tôi nói nhỏ: "Về TP, em đừng ăn món xúp cua nhé. Ngày mai em về cứ mua cua ghẹ sống mà ăn". Ðối với tôi, những điều chị Tuyền dặn cũng bằng thừa. Tôi tin chắc rằng chẳng riêng gì mình, bất cứ ai đã từng chứng kiến các công đoạn chế biến khủng khiếp như thế cũng thề chẳng bao giờ dám ăn những sản phẩm này cả.

Cũng theo bài báo này cho biết, ở Việt Nam tất cả 100% nhóm thực phẩm ăn liền không đạt và vệ sinh an toàn thực phẩm.

Kết quả kiểm tra năm 2006 của Cục Quản lý chất lượng vệ sinh thực phẩm (Bộ Y tế) ở các địa phương cho thấy, tỉ lệ giò, chả có hàn the rất cao, trung bình từ 29% - 82% các mẫu được kiểm tra. Nhóm thực phẩm chế biến từ rau, củ, quả đều dùng những phụ gia bảo quản thực phẩm vượt quá giới hạn của Bộ Y tế. Ðiều tra từ nhóm thực phẩm ăn liền như khô bò, heo, patê, xúc xích, chả cá, thịt da bao, chả giò... cho thấy 100% đều không đạt chất lượng và vệ sinh an toàn thực phẩm (VSATTP).

Năm 2006, kết quả kiểm tra của Sở Y tế Sài gòn về tình hình VSATTP cho thấy 31% chả lụa, bánh giò, mì sợi... chứa formol, hơn 50% mẫu có phản ứng dương tính với hàn the. Có nhiều nhóm thực phẩm không đạt chỉ tiêu vi sinh và hóa lý 100% như cá nục ở chợ, xôi màu các loại, lạp xưởng ở chợ, chao, tương xay...

 

=END=

 

6- Thời Sự Nước Úc

 

- Mum can be proud that She Singers well

 

Hoàng Ð.Thư

 (SGT)

 

LND: Tuần qua, sau khi bị tấn công dữ dội về vụ bác sĩ Haneef, tổng trưởng di trú Kevin Andrews tuyên bố chính phủ Howard sẽ đưa thêm biện pháp xiết chặt luật di trú hơn nữa để bảo đảm an toàn xã hội. Chiếu theo dự luật này thì tất cả mọi di dân sinh sống ở Úc phải chứng minh được rằng họ có thiện chí muốn hội nhập vào xã hội Úc, đặc biệt là qua nỗ lực học Anh Ngữ cũng như thâu thập kiến thức về giá trị căn bản của Úc, bằng không thì họ sẽ không được cấp tư cách thường trú nhân và có thể bị trục xuất về nguyên quán. Tuyên bố này đã bị hầu hết mọi người trong giới truyền thông cùng quảng đại quần chúng cực lực lên án, cho là thủ đoạn "thổi còi gọi chó" (dog whistle) nhằm thu hút sự yểm trợ của những kẻ kỳ thị chủng tộc trong kỳ bầu cử liên bang tới đây. Nhật báo The Sydney Morning Herald đã chạy ngay một bài trên trang nhất với tựa đề "Những danh tài Úc chúng ta có thể đánh mất" và nhắc đến một số người Úc gốc di dân và tỵ nạn đã đóng góp nhiều cho nước Úc trong nhiều lãnh vực khác nhau - như đạo diễn gốc Việt Ðỗ Khoa, nữ lực sĩ nhảy sào gốc Nga Tatiana Grigorieva, nhà bác học gốc Áo Sir Gustav Nossal, doanh gia gốc Do Thái Frank Lowy.v.v. - sẽ không có cơ hội được định cư ở Úc nếu dự luật mà chính phủ Howard vừa tuyên bố được áp dụng khi họ hoặc cha mẹ họ vừa đặt chân đến Úc. Ngay cả nhật báo The Australian vốn bảo thủ và thận trọng đối với chính sách đa văn hóa cũng đã phải lên tiếng chính thức chỉ trích chính sách này của chính phủ Howard qua bài xã luận ngày 02/08/07 vừa qua, cho rằng trò chơi "thổi còi gọi chó... rất nguy hiểm" và đồng thời khuyến cáo chính phủ Howard, quần chúng cần phải có sự tin tưởng "những cuộc khảo thí không được lạm dụng để xách động những quan ngại về sắc tộc bày trò cho công chúng trong thời gian có bầu cử". Trong số các bài viết phê bình đạo luật này thì có lẽ, bài viết của đạo diễn Ðỗ Khoa, đăng tải trên nhật báo The Sydney Morning Herald hôm thứ Bảy 04/08 vừa qua là bài viết mang nhiều hơi hướm trào phúng pha tí châm biếm nhẹ nhàng nhưng rất thâm thúy sâu sắc, nêu rõ sự phi nhân, phi lý nếu không nói là tàn nhẫn và xuẩn ngốc của chính sách nói trên. Sau đây, xin mời quý độc giả theo dõi bản lược dịch bài viết tựa đề "Mum can be proud that she Singers well" - Mẹ có thể hãnh diện rằng mẹ đã "Singers" thật tốt.

Alice là một trong những người bạn thật tốt của tôi. Cô ấy là người Úc gốc Hoa và Miên. Cha mẹ cô đến Úc với tư cách là người tỵ nạn. Khi vừa đặt chân đến đây, cha mẹ cô vì quá cảm kích với việc được cho phép sinh sống ở xứ sở này nên đã đặt tên cho đứa con đầu lòng của mình là Alice. (Alice là tên của nhân vật chính trong quyển tiểu thuyết lừng danh thế giới của Lewis Carrol là "Alice Tại Xứ Thần Tiên" - Alice In Wonderland - LND). Ðối với họ, nước Úc quả thật là một xứ thần tiên. Và đấy cũng là cảm nghĩ của cha mẹ tôi khi chúng tôi vừa đến Úc. Cho đến bây giờ, trên nhiều phương diện, tôi vẫn giữ nguyên vẹn cảm nghĩ ấy.

Thế nhưng, tôi viết bài này mà với sự thắc mắc lởn vởn trong lòng. Tôi tự hỏi không biết chuyện gì sẽ xẩy ra nếu trong khoảng đầu thập niên 80 mà mẹ tôi phải đậu được cuộc thi quốc tịch mà chính phủ liên bang dự định sẽ áp dụng? Tôi thắc mắc không hiểu mẹ tôi có thể hội đủ các điều kiện hội nhập mà ông tổng trưởng di trú Kevin Andrews vừa đề ra hay không: một loạt 20 câu hỏi nhằm xác định xem mẹ tôi có phải là người Úc hay không?

Xem nào... mẹ tôi sẽ rất vui vẻ để ngồi vào bàn thi lần đầu tiên trong cuộc đời của bà, (Mẹ tôi không hoàn tất được trung học bởi vì có chuyện khác xảy ra trong cuộc đời của bà lúc bấy giờ - cuộc chiến tranh ở Việt Nam). Bà sẽ rút cây bút chì ra rồi đọc dò suốt bài thi quốc tịch. Bà sẽ cố tìm cho được một từ tiếng Anh duy nhất mà bà biết được. Quái nhỉ, cái từ ấy biến đâu mất rồi? Ồ, không, nó không có trong bài thi này! Từ ngữ mà bà ưa chuộng nhất thế giới mà lại không có ở trong bài này.

Mẹ tôi có lẽ sẽ cố tìm trong vô vọng từ "Singer".

Không. Mẹ tôi không phải cố tìm câu hỏi về chàng ca sĩ Jimmy Barnes hoặc chàng ca sĩ John Farnham. Bà tìm câu hỏi về cái máy may cơ. Và nếu mẹ tôi không tìm được "Singer" thì bà sẽ tìm bà con của nó là "Janome" hay anh của nó là "Brother". (LND: Singer, Janome và Brother là tên của ba loại máy may kỹ nghệ, thường được những người may đồ gia công sử dụng).

Suốt thập niên đầu tiên của mẹ tôi ở Úc, bà chỉ thật sự biết có thế thôi. Ðể có thể nuôi các con của bà ăn học, để có quần áo cho chúng mặc, có cơm cho chúng ăn, bà làm việc tại hãng may rất nhiều giờ trong một ngày, lắm khi cả bảy ngày một tuần. Quả thật rất khó mà học Anh Ngữ được khi người ta phải đạp máy overlock, phải may, phải cắt, phải may nhãn, phải đạp lai. Ngay cả khi người ta có được những cuộn băng dạy tiếng Anh như chúng tôi có được lúc đó.

Suốt cuộc đời của bà, mẹ tôi luôn cố gắng học tiếng Anh với Dịch Vụ Anh Ngữ Cho Di Dân Lớn Tuổi AMES. Thế nhưng sự thành công của mẹ tôi rất hạn chế. Tôi nhớ mãi lần đầu tiên mẹ tôi đi học tiếng Anh. Trưa hôm ấy bà về và yêu cầu tôi giải thích cho bà nghe ý nghĩa của một trạng từ (adverb). Một trạng từ! Trời ạ, làm sao mà người ta có thể giải thích cho người mẹ yêu quý của mình, một người đã từng sống trong chiến tranh Việt Nam, từng vượt biên tìm tự do bằng ghe nhỏ, từng đơn thân độc mã nuôi dạy ba đứa con nên người, từng bỏ ra cả triệu giờ đồng hồ của cuộc đời bà khom lưng trên cái máy Singer, trạng từ là gì? Nhất là khi học năm lớp bảy, lúc thầy cô giảng dạy về trạng từ thì tôi lại chểnh mảng vì phải tranh cãi với bạn bè xem Người Nhện có thể thắng Siêu Nhân hay không. Thật là tội nghiệp cho mẹ tôi, tôi thất bại không giảng nghĩa được cho mẹ tôi trạng từ là gì và không bao lâu sau đó thì bà cũng bỏ cuộc, không học tiếng Anh nữa.

Trong vài năm qua tôi thường dẫn mẹ theo tôi đi khắp nơi. Tôi dẫn bà đến các buổi khai trương trình chiếu các cuốn phim - thế nhưng tôi thường xuyên phải tìm cách ngăn không để mẹ tôi và bà ngoại tôi ngồi gần nhau, bởi vì nếu họ ngồi gần nhau thì họ sẽ huyên thuyên bình phẩm suốt cả cuốn phim bằng tiếng Việt Nam.

"Ðấy, đấy, thằng con của con trên màn ảnh kìa! Kìa, kìa, đấy là con đường của mình kìa. Con mới vừa đi shop ở đó hôm tuần rồi, vậy mà bây giờ nó lại được lên phim kìa. Ôi, xem cái thằng đó sao có cái mũi to thế". Và tôi phải nhắc nhở thật nhanh: "Mẹ à, có nhiều người quan trọng ở đây lắm... Những người như nữ tài tử Claudia Karvan, hay anh diễn viên Peter Phelps, hoặc nữ đạo diễn Jane Campion - mẹ không thể nào bình phẩm suốt cả cuốn phim được đâu mẹ ơi. Họ sẽ cười mình, cho mình là đồ nhà quê đó mẹ à".

Mẹ tôi sẽ im lặng một tí, rồi bỗng nhiên bà nói: "Thế nhưng bà ngoại con không hiểu tiếng Anh tiếng u gì cả nên mẹ phải thông dịch cho bà chứ". Ðúng vậy. Mặc dù mẹ tôi không thể nói rành tiếng Anh được, nhưng bà quyết định làm thông ngôn. Quả thật xuất sắc.

Tôi đã dẫn mẹ tôi đến nhiều lễ phát thưởng cũng như nhiều buổi tiếp tân của chính phủ (state reception), và bà gặp đủ loại người trong vài năm qua. Bà vui vẻ lắm (had a great time) nhưng tôi biết rằng bà vẫn tiếc nuối vì không có đủ khả năng để đàm thoại tốt hơn với tất cả những người mà bà đã gặp được.

Mẹ tôi thích nói chuyện và bà rất hiếu khách. Bà cũng yêu đất nước này vô cùng. Ðôi khi tôi cảm thấy hối hận bởi vì nếu tôi không mải lo chuyện Người Nhện và chú tâm lắng nghe xem trợ động từ là gì thì tôi đã có thể giúp mẹ tôi với chuyện học Anh Văn và mẹ tôi đã có thể có khả năng Anh Ngữ xuất chúng để rồi hai mẹ con sẽ cùng trải qua nhiều bữa ăn trưa để tha hồ dùng trạng từ và tĩnh từ để bàn thảo về ngữ thuật ẩn dụ hoặc ngữ thuật so sánh rồi!

Thế nhưng, tôi không thật sự nghĩ thế. Tôi nghĩ rằng đối với một số người, chuyện học tập Anh Ngữ trong vài năm đầu tiên chân ướt chân ráo đến Úc quả thật rất khó khăn. Và khi tôi bắt đầu suy nghĩ về nhiều người mà tôi quen biết, tôi bắt đầu thắc mắc không hiểu cha mẹ họ có thể đỗ được cuộc thi Anh Ngữ để trở thành công dân Úc hay không. Xem nào. Trước hết là ông bác sĩ của tôi, bác sĩ Tuấn. Không có hy vọng gì cả. Cha và mẹ ông là dân quê. Tôi nghĩ về bạn tôi, bây giờ là nhân viên xã hội. Không hy vọng. Một trong những người bạn thân của tôi là giáo viên Văn tại trường trung học, và cô là một trong những giáo viên xuất sắc nhất trường. Không, cha mẹ của cô cũng khó mà đỗ được. Càng nghĩ, tôi càng thấy cha mẹ của rất nhiều người mà tôi quen biết sẽ gặp khó khăn vất vả nếu phải trải qua một cuộc thi Anh Ngữ. Và nếu thế, họ sẽ thất bại, không trở thành công dân Úc được, và con cái của họ ngày hôm nay cũng sẽ không có mặt ở đất nước này.

Quý vị có lẽ đang thắc mắc không biết chuyện học hành Anh Ngữ của mẹ tôi đi đến đâu. Nhiều năm trước đây, người anh tuyệt vời của tôi thành hôn và bây giờ anh có hai đứa con. Vợ anh là Suzie, chị ấy rất tuyệt vời và chị ấy là người Úc gốc Anglo-Saxon. Hai đứa con trai của họ, Luc và Xavier, thường nói chuyện ở nhà bằng tiếng Anh. Mẹ tôi muốn nói chuyện được với hai đứa cháu nội của mình. Vâng. Thế là bà lại bắt đầu học tiếng Anh một lần nữa, ở tuổi ngoài 50. Và một lần nữa, tôi lại phải giúp mẹ tôi với những bài thi đọc, những bài văn phạm.

Hôm nay, có lẽ bà sẽ đọc bài viết này. Thế nhưng, bà sẽ không tìm từ "Singer" nữa. Thay vào đó, quý vị có biết bà sẽ tìm cái gì không? "Khoa à, có trợ động từ nào trong bài này không con?"

Con không biết mẹ ạ!... Con cũng không bao giờ học về nó cả!

 

=END=

 

7- Tin Tức Ðó Ðây

 

- Bản Tin Nước Úc

 

(SGT)

 

Gia đình bác sĩ Haneef muốn kiện chính phủ Úc

Canberra: Luật sư của Haneef vừa cho biết là gia đình viên bác sĩ gốc Ấn-độ này muốn kiện chính phủ Úc về vụ truy tố ông bất thành về tội danh khủng bố. Luật sư Peter Russo vừa từ Ấn độ quay về Úc hôm Chủ Nhật để chuẩn bị cho phiên tòa vào ngày Thứ Tư tuần này, khiếu nại việc Bộ trưởng Di trú Kevin Andrews quyết định hủy bỏ chiếu khán của Haneef. Ông Russo nói rằng gia đình Haneef đòi bồi thường vì bị mất lợi tức và thiệt hại uy tín mặc dù thân chủ của ông chưa yêu cầu ông tiến hành thủ tục dân sự để kiện Chính phủ. Ông Russo nói với đài phát thanh ABC rằng bạn phải hiểu tâm tính của người Ấn độ, tâm tính của họ là thưa kiện. Tôi không nhận thức được điều này cho tới khi tôi qua đó và nói chuyện với một vài người bà con của Haneef. Nhưng riêng cá nhân Haneef thì chưa yêu cầu thưa kiện.

Bác sĩ Haneef bị buộc tội hỗ trợ một tổ chức khủng bố vì đã đưa thẻ sim điện thoại của mình cho người anh em họ là Sabeel Ahmed khi ông rời nước Anh để đến Úc hồi năm ngoái. Amed là một trong số những người bị buộc tội về âm mưu khủng bố bất thành tại London và Glasgow vào ngày 26 và 30 Tháng Sáu vừa qua và là anh/em của Kafeel Ahmed, người bị cho là tài xế chiếc xe jeef đang bốc cháy lao vào phi trường Glasgow.

Bộ trưởng Di trú Kevin Andrews đã hủy bỏ chiếu khán của Bác sĩ Haneef vào tháng trước nói rằng ông đã bị loại vì lý do hạnh kiểm cùng những quan hệ của ông với người anh em họ nêu trên. Tuy quyết định của ông được mô tả là vội vã, Thủ tướng Howard và tổng trưởng tư pháp Philip Rudock hoàn toàn ủng hộ quyết định của ông. Riêng thủ hiến QLD Peter Beattie thì phản đối và đòi thượng viên Úc phải điều tra việc làm của chính phủ Úc.

Bác sĩ Haneef đã công bố rằng ông muốn quay trở lại Úc để làm việc tại Bệnh viện Gold Coast, nơi ông có thể tiếp tục được huấn luyện để trở thành bác sĩ chính thức. Số phận của ông hiện đang nằm trong tay Chánh án Tòa án Liên bang, người sẽ nghe trần thính trong phiên tòa kháng án tại Brisbane vào ngày thứ Tư tuần này.

 

Bộ trưởng Ellison: "Cho gia đình nghỉ hè không phải là gian lận"

Canberra: Bộ trưởng Bộ Dịch vụ Cộng đồng "Human Service", Chris Ellison đã bác bỏ lời cáo giác cho rằng ông đã xử dụng tiền đóng thuế của dân một cách không đúng đắn để đài thọ chi phí các kỳ nghỉ (holiday) cho gia đình ở Tây Úc. Tờ báo Telegraph hôm Chủ Nhật đã loan tin viên Nghị sĩ thuộc Ðảng Tự Do này đã khai lấy tiền để trả chi phí đưa vợ và 3 con đi chơi tại khu nghỉ mát 5 sao Cable Beach Club Resort ở Broome, thuộc tiểu bang Tây Úc vào mỗi tháng 7, bắt đầu từ năm 2001 đến nay. Các chi phí này bao gồm tiền vé máy bay và một phần khác để trả tiền thuê căn nhà mát ở bãi biển được Nghị sĩ Ellison khai dưới quy định lương bổng cho phép các Nghị sĩ Quốc hội Liên bang được dùng khoản tiền đài thọ chi phí di chuyển đến Canberra để đi du lịch trong phạm vi tiểu bang nơi họ cư ngụ.

Ông Ellison phủ nhận lời cáo buộc ông đã xử dụng kẽ hở luật pháp để đưa vợ con đi chơi bằng tiền đóng thuế của dân và nói là ông đã hành xử trong phạm vi quyền lợi của ông được hưởng. Nghị sĩ Ellison giải thích, điều khoản này quy định rằng một thành viên hoặc gia đình của nghị sĩ được đi cùng với họ trong một số lần giới hạn mỗi năm. Quy định này hiện hữu nhằm mục đích duy nhất là cho phép một thành viên hoặc gia đình của các nghị sĩ được đi du lịch và ở cùng họ thêm một thời gian trong khi họ đang còn làm việc bởi vì những đòi hỏi to lớn mà đời sống nghị viện đặt để lên giờ giấc và cuộc sống gia đình của một con người. Trong trường hợp của tôi, tôi có 3 người con còn trẻ. Vì lứa tuổi và vì đường xá xa xôi, chúng ít khi có dịp đi Canberra. Như thế, sẽ dễ dàng cho gia đình tôi cùng tháp tùng trong những khi tôi đi công tác tại vùng tây bắc tiểu bang nơi gia đình tôi cư ngụ và trong khoảng thời gian nghỉ (holiday) vào Tháng Bảy".

Nghị sĩ Ellison nói là ông đã thực hiện tất cả trách nhiệm bộ trưởng của mình, kể cả việc viếng thăm các trung tâm tại khu vực trong khi đi nghỉ với gia đình. Ông nói, trong tất cả các cuộc viếng thăm tại vùng tây-bắc tôi đều đã làm được toàn bộ công việc dự tính. Thật đáng tiếc là một tờ báo ngày Chủ Nhật đã bỏ qua những điều rất dễ thấy này và thay vào đó họ đã chọn lựa tung tin giật gân về một quyền lợi được dùng để giảm bớt gánh nặng lên đời sống gia đình của các dân biểu quốc hội và nghị sĩ.

 

Tăng gấp đôi trợ cấp mua căn nhà đầu tiên?

Canberra: Các nhóm địa ốc hàng đầu của Úc đang vận động để chính phủ gia tăng món tiền trợ cấp mua căn nhà đầu tiên lên $14,000 đô-la, tạo cơ hội cho những người mua nhà thâm nhập vào thị trường nhà đất hiện đang có khuynh hướng khởi sắc. Viện Ðịa Ốc của Úc (REIA) đã nói với Ðài Truyền hình số 9 rằng món tiền trợ cấp $14,000 đô-la là cách tốt nhất để giúp những người trẻ thực hiện được ước mơ làm chủ căn nhà của họ. Viện này cho biết, món tiền trợ cấp này đã được áp dụng 7 năm trước đây nhưng sau đó giá cả thị trường nhà đất đã gia tăng gấp đôi, hoặc gấp ba trong một số trường hợp. Chủ tịch REIA, Graham Choice nói với đài số 9 rằng, theo quan điểm của tôi, đây rõ ràng là một cuộc khủng hoảng trên toàn quốc. Nó không chỉ thuần túy là khả năng mua nhà mà phải là một nơi ăn chốn ở phù hợp. Và những người chủ căn nhà đầu tiên phải có thể quyết định được nơi nào họ muốn cư ngụ và sống trong một chỗ ở thích hợp.

Viện Ðịa Ốc cho biết là họ sẽ đưa việc này ra cho Ðảng Tự do và Lao động xem xét trước khi cuộc bầu cử Liên bang diễn ra. Tuy nhiên, Thủ tướng Howard đã né tránh, không để bị lôi kéo vào cuộc tranh luận về khả năng mua nhà. Hôm cuối tuần ông nói rằng: "nếu chúng tôi có thay đổi gì về chính sách ở các lĩnh vực liên quan đến khả năng mua nhà, chúng tôi sẽ công bố chúng". Nỗ lực thúc đẩy gia tăng trợ cấp cho những người mua nhà lần đầu tiên này trùng hợp với sự suy đoán là Ngân hàng Dự Trữ Úc sẽ công bố tăng lãi suất lên 0.25% trong tuần này.

Trước viễn ảnh gia tăng lãi suất, thủ tướng Howard nói rằng các tiểu bang đã tạo áp lực khiến lãi suất gia tăng bằng việc vay nợ. Ngược lại, việc chính phủ liên bang không thiếu nợ bảo đảm là không tạo áp lực nào cho việc gia tăng lãi suất cả. Ông Howard đã tuyên bố trước khi một quyết định về lãi suất sẽ được Ngân hàng Dự trữ Úc công bố vào tuần này mà giới phân tích tiên đoán là sẽ đưa tới việc gia tăng lãi suất lên 0.25%. Ông nói: "ở thời điểm hiện tại, chính phủ liên bang không tạo môt áp lực nào lên lãi suất cả bởi vì chúng tôi không bị thâm thủng ngân sách. Thực tế là chúng tôi có một ngân sách thặng dư to lớn. Trong khi đó, các tiểu bang lại đang bị mắc nợ. Quan điểm của tôi rất đơn giản, nếu quý vị mắc nợ, quý vị phải đi vay để trả nợ và khi quý vị đi vay thì quý vị sẽ tạo áp lực lên lãi suất vì quý vị phải cạnh tranh với tất cả những người đi vay với tư cách tư nhân.".

 

Ủng hộ đề nghị nghiền nát xe của bọn đua xe

Sydney: Việc Tư lệnh Cảnh sát Ken Moroney dọa nghiền nát xe của bọn đua xe trên đường phố đã được đông đảo dân chúng ủng hộ. Các ý kiến bình luận trên mạng internet từ độc giả của tờ báo Telegraph đã cho thấy đề nghị nghiền nát xe của bọn đua xe trong thành phố đã đánh đúng tâm lý của những người xử dụng công lộ giận dữ trước việc tiếp tục coi thường luật lệ của những tài xế bất cẩn, bất chấp rủi ro. Noel, cư ngụ ở Nowra viết rằng: "tôi hoàn toàn đồng ý-hãy hủy hoại xe của bọn đua xe này-khi đó may ra chúng có thể tỉnh ngộ". Ðộc giả khác, tên Cas viết như sau: "Hãy dạy cho chúng một bài học. Không ai cần biết là chúng mới mua xe và đang còn phải trả góp. Lẽ ra chúng phải nghĩ tới việc này trước hết".- Bernadette Gregson thì viết: "tôi đồng ý 100% với ông Moroney. Hãy nghiền nát xe và vứt trước sân nhà bọn chúng. Việc này sẽ gây ra sự náo động và bạn bè chúng sẽ phải suy nghĩ lại.... sự việc điên rồ này phải bị chặn đứng".

Trong khi một số độc giả nêu câu hỏi liệu có nên tịch thu xe đem bán đấu giá và lấy tiền cho các tổ chức từ thiện hay không thì đa số người đều hỗ trợ ý kiến tiến bộ của viên Tư lệnh cảnh sát. Lời đe dọa của ông Moroney được đưa ra khi các hành động điên rồ trên đường phố vẫn tiếp diễn vào hôm Chủ Nhật với việc bắt giữ 2 tài xế bị cho là đã đua xe chỉ cách nơi xảy ra tai nạn làm chết một cặp vợ chồng già vài cây số và một tai nạn kinh khủng thứ hai giữa 2 chiếc xe bị cho là đang chạy đua vừa xảy ra tại vùng Tây nam Sydney. Ông Moroney đã giận dữ tuyên bố rằng: "bạn đã phải tự hỏi rằng, phải chăng giải pháp cho vấn nạn này là tương tự như trường hợp ở Mỹ: nghiền nát chiếc xe rồi đem bỏ trước sân nhà của bọn chúng. Có lẽ đây là thông điệp mà chúng có thể hiểu được". Bộ trưởng Cảnh sát David Campbell nói rằng ý kiến của ông Moroney là "điều nên được xem xét".

Hôm Chủ Nhật, một gia đình suýt mang thương tích khi một chiếc xe được cho là can dự trong một cuộc đua trên đường phố đã tông vào xe của họ ở Guildford, vùng tây nam Sydney. Cảnh sát nói rằng 2 chiếc xe Nissan Pulsar, cả 2 đều được các tài xế mang bằng P điều khiển đã chạy đua trên đường Robertson Street khi một chiếc tông vào chiếc xe Nissan 300ZX đang quẹo mặt vào đường Caroline Street, vào lúc gần 3 giờ chiều. Một trong số 2 chiếc xe được cho là đã chạy ngược chiều khi nó đụng vào chiếc Nissan này. Một chiếc xe thứ hai chở một gia đình cũng bị đụng phải và bị hư hại nhẹ. Cảnh sát đã bắt giữ một tài xế 17 tuổi của một trong 2 chiếc Pulsar trước khi dẫn về trạm cảnh sát Merryland để thẩm vấn vào buổi tối Chủ Nhật. Tài xế 20 tuổi trên chiếc Pulsar thứ hai được đưa vào bệnh viện Westmead để điều trị các thương tích ở chân và ngực.

Chỉ 12 giờ đồng hồ trước đó cảnh sát đã bắt giữ 2 người đàn ông, gồm cả một thiếu niên mang bằng P và một tài xế bị cấm lái xe cho đến năm 2015 được cho là đã đua xe trên đường phố chỉ cách có 2.5 cây số nơi xảy ra tai nạn kinh khủng làm chết ông bà Alan và Judith Howle trên Great Western Highway, St Mary. Hôm Chủ Nhật, Abdul El-Lawn 21 tuổi, ở Busby đã phải ra trình diện tòa án tại ngoại Parramatta, bị buộc tội tham dự đua xe, lái xe một cách nguy hiểm và man khai địa chỉ. Phiên tòa được nghe rằng El-Lawn chưa bao giờ có bằng lái xe và đã bị cấm lấy bằng cho tới năm 2015. Cảnh sát cho biết El-Lawn lái một chiếc Daihatsu Charade chạy đua với một chiếc Toyota Camry được điều khiển bởi một tài xế mang bằng P, 17 tuổi trên Great Western Highway vào lúc 3.40 sáng. Cả 2 xe đã chạy tới 170 cây số giờ và đã bị chặn lại chỉ cách 2.5 cây số, nơi mà Alan, 71 tuổi và Judith Howle, 70 tuổi bị tử nạn khi xe của họ bị đụng bởi 2 chiếc Holden Commodore bị cho là đang chạy đua vào Chủ Nhật tuần trước. Robert James Borkowski, 37 tuổi ở Claremont Meadows đã bị từ chối cho tại ngoại vì bị kết tội liên can tới tai nạn này. Một người đàn ông thứ hai chưa bị kết án. Tài xế 17 tuổi đã bị buộc tội tham dự đua xe và không tuân theo những luật lệ quy định về an toàn giao thông trên đường phố.

 

Việc bỏ học gây ảnh hưởng tới tình trạng thiếu thợ chuyên môn

Sydney: Một bản báo cáo mới cho thấy là tỉ lệ hoàn tất việc học phải được gia tăng thật cao để có thể giải quyết tình trạng thiếu thợ chuyên môn tại Úc và bảo đảm cho nền kinh tế tiếp tục tăng trưởng. Bản báo cáo được soạn thảo bởi Nhóm Kỹ nghệ Úc, AI và tổ chức Dusseldorp Skills Forum (DSF) cho thấy là mức độ hoàn tất cấp lớp 12 hoặc học nghề tương đương cần phải gia tăng 19% trong vòng 10 năm tới để có thể đáp ứng được con số thợ chuyên môn bị thiếu hụt. Trong năm 2005 khoảng 67% những người rời trường đã hoàn tất được trình độ lớp 12 hoặc học nghề tương đương. Bản báo cáo cho thấy tỉ lệ hoàn tất việc học ở Úc không thay đổi nhiều trong vòng 15 năm qua và Úc chỉ được xếp hạng 20 trong số 28 quốc gia OECD về con số học sinh rời trường sau khi đã học xong cấp lớp 12 hoặc học nghề tương đương.

Chủ tịch DSF, ông Jack Dusseldorp nói rằng chính phủ nên nhắm vào việc nâng chỉ tiêu này lên 90% vào năm 2005. Ông nói, việc này sẽ đưa Úc đến gần vị trí dẫn đầu về tay nghề chuyên môn của OECD hơn. Việc nâng tỉ lệ hoàn tất lớp 12 lên 90% sẽ có tác động lớn đến kinh tế. Access Econimics ước lượng việc nâng tỉ lệ người trẻ hoàn tất việc học ở trường hoặc huấn nghệ lên 90% sẽ nâng mức GDP hàng năm lên 1.1%, tương đương với $9,2 tỉ đô la vào năm 2040. Giám đốc điều hành AI Group, Heather Ridout nói rằng dù chính sách của chính phủ đã nhắm vào việc giải quyết việc thiếu tay nghề chuyên môn nhưng vẫn cần phải có các biện pháp nghiêm ngặt hơn. Bà nói: "trong khi chúng ta có tiến bộ trong lĩnh vực này, các thành quả xa hơn lại càng khó đạt được và đòi hỏi phải gia tăng các nỗ lực mạnh mẽ hơn nữa".

Một trong các đề nghị về chính sách là bảo đảm số chỗ dành cho những thanh niên trẻ quay trở lại trường học, hỗ trợ cho những người muốn nghỉ học trước năm lớp 12 và hỗ trợ về tài chính lớn hơn cho học sinh hoàn tất các chương trình tập việc (apprenticeship). Bà Ridout nói rằng, toàn bộ cuộc thảo luận về giáo dục và học nghề chuyên môn này rất cao (tột bực) và căn bản, quan trọng sâu sắc cho tương lai của Úc. Chúng ta phải thật sự cần phải nhìn vào việc này như là một vấn nạn toàn phần và áp dụng ngay các biện pháp giải quyết rộng rãi.

 

Ðeo mạng che mặt để chống cúm

Sydney: Cư dân Sydney đã được kêu gọi đeo mạng che mặt trong một nỗ lực nhằm chặn đứng sự lan rộng của dịch cúm tệ hại nhất tại NSW kể từ năm 2003. Hiệp hội Y sĩ Úc (AMA) đã đưa ra lời kêu gọi này sau khi các dữ liệu cho thấy dịch cúm tại tiểu bang NSW đã xảy ra nặng hơn mức dự đoán rất nhiều. Các dữ liệu của Bộ Y tế NSW cho thấy 6.6/1000 cư dân NSW đã được đưa đến các khu cấp cứu trên toàn tiểu bang có các triệu chứng của bệnh cúm. Thống kê này cao gần gấp đôi con số 3.4/1000 người vào năm 2006 tuy vẫn còn thấp hơn con số 8.2 được ghi nhận vào năm 2003. Phó Chủ tịch AMA tại NSW, Brian Morton nói rằng với mùa cúm chưa qua, 2007 có khả năng là mùa dịch cúm tệ hại nhất được ghi nhận. Ông nói: "có dấu hiệu cho thấy năm nay là một trong những năm tệ hại nhất, chắc chắn là con số thông báo về các loại bệnh cúm đã gia tăng và xảy ra sớm hơn bình thường. Chúng ta thường thấy bệnh cúm trong khoảng thời gian này nhưng chúng tôi đã nhận được báo cáo bệnh từ hồi tháng Sáu".

Một sự bộc phát mạnh đã xảy ra tại Sydney, lan rộng từ xe lửa, xe buýt, phà và các khu vực văn phòng. Bà Penny Edward ở Central Coast, mẹ của 2 em nhỏ là người biết rõ căn bệnh cúm năm 2007 này có thể lan nhanh và nguy hiểm đến chừng nào. Ba tuần trước bà đã bị đưa vào bệnh viện vì bị sưng phổi, biến chứng từ một cơn bệnh cúm. Bà nói: " tôi bị mắc bệnh khoảng 3 tuần trước, cả 2 đứa nhỏ đều bị cúm và tôi chắc chắn là bị lây bệnh từ chúng và tôi đã phải vô nhà thương. Nó bắt đầu bằng bệnh cúm, bạn thấy đủ các triệu chứng như nhức đầu, ho, lên cơn sốt ". Bà Edward nói rằng, vài tuần sau, mặc cho tất cả các cuộc điều trị tại bệnh viện, bà vẫn còn nhiều triệu chứng của bệnh cúm. Bà nói: "Thật là mất nhiều thời gian để hồi phục. Dù đã phải nằm nhà thương mất 1 ngày, tôi vẫn không cảm thấy khỏe mãi cho đến cả tuần lễ sau đó và ngay cả bây giờ tôi vẫn còn bị ho. Chắc chắn đây là lần tôi bị bệnh tệ hại nhất".

Bác sĩ Morton nói rằng, đeo mạng che mặt sẽ giúp chặn đứng sự lây lan của loại vi khuẩn có khả năng làm chết người này.

 

Kêu gọi xét nghiệm tất cả các loại hải sản nhập cảng từ Á Châu

Canberra: Kỹ nghệ hải sản Úc đã kêu gọi xét nghiệm tất cả các sản phẩm nhập cảng vì sự gia tăng trong mối quan ngại về an toàn thực phẩm đối với nguồn hải sản nhập khẩu từ Á châu. Hôm Chủ Nhật vừa qua, các nhà cung cấp tại địa phương đã cảnh báo là kỹ nghệ hải sản địa phương đang bị thiệt hại bởi sự lỏng lẻo trong việc xét nghiệm hải sản nhập cảng. Lời kêu gọi này bắt nguồn từ việc Trung quốc phản bác về vụ $10 tỉ đô-la hải sản xuất cảng hàng năm của họ (gia tăng 15% trong năm 2007) bị cho là không an toàn.

Phó Giám đốc Văn phòng Ngư nghiệp Trung Quốc, Chen Yide đã nói với tờ báo China Daily là những biện pháp mới áp dụng cho các sản phẩm cá nuôi sẽ bao gồm cả việc giám sát các trại nuôi cá trên toàn quốc để xem có xử dụng các loại thuốc cấm nằm trong sổ đen về việc vi phạm luật và giáo dục các nhà nuôi cá. Ông Chen công nhận rằng dấu vết còn sót lại của các chất thuốc được xử dụng vẫn còn tìm thấy trên sản phẩm ở một số nhỏ những nhà nuôi cá vô lương tâm, những người tham lam chạy theo lợi nhuận. Ông nói, các nỗ lực tiếp tục là điều cần thiết để trừ tuyệt vấn nạn này.

Các dữ liệu được tiết lộ bởi Chính phủ Howard hồi tuần trước đã cho thấy 31% mẫu tôm, cá, cua và lươn từ Á châu, bao gồm cả Trung Quốc đều có chứa một mức thấp các chất kháng sinh bị cấm. Mặc cho sự kiện này, Dịch vụ Kiểm dịch Úc chỉ ghi thêm tên các chất cặn bã và kháng sinh cần được kiểm tra chứ không gia tăng tỉ lệ hải sản cần được xét nghiệm hơn mức 5% hiện nay. Chủ tịch Hiệp hội Kỹ nghệ Hải sản Queensland, Neil Green đã kêu gọi xét nghiệm tất cả các hải sản được nhập vào Úc, nhất là từ các quốc gia như Trung Quốc. Nhân viên Ðiều hành Hiệp hội các Chủ trại Tôm của Úc, Scott Walker nói rằng việc xét nghiệm 100% sẽ buộc các nhà sản xuất ở nước ngoài chấn chỉnh lại hoạt động của họ. Ông Walker nói rằng các tiêu chuẩn xét nghiệm áp dụng cho các nhà sản xuất tôm tại địa phương đã vượt xa "cách thức làm ăn qua loa" để xét nghiệm tôm sản xuất từ ngoại quốc. Ông nói: "tất cả các trại nuôi tôm của Úc đều phải tham gia một chương trình xét nghiệm rất tốn kém. Công việc xét nghiệm được thực hiện bởi một cơ quan kiểm tra độc lập và các nhà sản xuất không biết được khi nào thì sản phẩm của mình được yêu cầu cho xét nghiệm".

Bộ trưởng Ngư nghiệp Peter McGauran nói rằng các nhà nhập cảng nào có sản phẩm bị nhận diện có chất kháng sinh thì sản phẩm sẽ bị xét nghiệm 100% trong một thời gian ngắn hạn. Tuy nhiên ông McGauran nói rằng ông không tin là có chứng cớ mới nào chứng minh sự đe dọa sức khỏe con người để có thể giải thích cho tốn phí và việc phân chia sản phẩm (ngoại quốc) để xét nghiệm 100% trong một thời gian lâu dài. Hải sản là nhóm thấp nhất trong 3 loại hàng được giám sát, chỉ có 5% sản phẩm đòi hỏi phải được xét nghiệm. Tuy nhiên với các kết quả xét nghiệm bất lợi mà AQIS vừa thu lượm được có thể sẽ thúc đẩy loại thực phẩm này vào loại hàng cần phải xét nghiệm 100%.

 

Xuống đường kêu gọi xem xét lại đạo luật chống khủng bố

Úc: Những người xuống đường ở Sydney và Melbourne đã kêu gọi là đạo luật chống khủng bố của Úc nên được xem xét lại để tránh xảy ra các trường hợp tương tự như vụ Bác sĩ Mohamed Haneef bị khước từ quyền tự do một cách vô lý. Phát biểu tại một cuộc xuống đường ở Melbourne để hỗ trợ cho Bác sĩ Haneef, người bị tình nghi hỗ trợ khủng bố vừa rồi, ứng cử viên Nghị sĩ của Ðảng Xanh tại Victoria là Richard Di Natale đã nói rằng luật lệ hiện nay thực sự đã gây ra mối quan ngại sâu xa.

Bác sĩ Haneef bị bắt tại Brisbane hồi tháng trước tiếp theo sau vụ tấn công khủng bố thất bại tại phi trường Glasgow. Ông đã bị buộc tội hỗ trợ một tổ chức khủng bố nhưng sau đó vụ án đã bị đình chỉ vì thiếu chứng cớ. Bộ trưởng Di trú Kevin Andrews đã hủy bỏ chiếu khán làm việc của viên bác sĩ này vì lý do hạnh kiểm chỉ vài giờ đồng hồ sau khi quan tòa tại tòa án địa phương Brisbane chấp thuận cho Bác sĩ Haneef được tại ngoại hầu tra. Sau đó viên bác sĩ này đã trở về nhà ở Ấn-độ. Bác sĩ Di Natale nói rằng: "Không còn nghi ngờ gì nữa, ông Bộ trưởng Di trú đã hành xử rất cẩu thả và lộn xộn trong vụ này. Nhưng tất cả sự việc đã có thể xảy ra là vì nó được cho phép dưới đạo luật hiện nay. Ðây chính là điều gây quan ngại".

Trong cuộc xuống đường chỉ có một số ít người tham dự mới đây tại Sydney, phía bên ngoài Tòa thị chính (Town Hall), các phát ngôn viên đã đòi ông Andrews phải từ chức. Nữ phát ngôn viên, Shannon Price của "Liên minh Ngưng chiến" tuyên bố: "Ông Andrews đã phạm tội xử dụng phương tiện truyền thông để vẽ ra tội danh liên hệ với tổ chức khủng bố của Bác sĩ Haneef mặc dù chẳng có lý do gì để buộc tội. Kevin Andrews đã phạm tội lạm dụng quyền lực dưới đạo luật Di Trú để phủ quyết án lệnh của tòa chấp thuận cho Bác sĩ Haneef được tại ngoại".

Những nhà họat động cho người tỵ nạn ủng hộ nhóm xuống đường đã kêu gọi mở một cuộc điều tra tư pháp về hành vi của Bộ trưởng Di trú trong vụ án Bác sĩ Haneef. Nghị sĩ đảng Xanh tại NSW Kerry Nettle nói rằng, khởi đầu, đạo luật chống khủng bố nên được thay đổi là không có nghi can nào được cho phép cầm giữ lâu hơn 24 giờ đồng hồ mà không bị buộc tội. Nghị sĩ Nettle nói: "Ðiều này không phải là quý vị không được tiếp tục điều tra. Nó chỉ có nghĩa là để cầm giữ một người nào đó, quý vị phải buộc tội họ. Ðầu tiên, khi chính phủ đưa ra sự thay đổi về đạo luật chống khủng bố họ nói rằng chỉ trong những trường hợp cực kỳ ngoại lệ một người nào đó mới có thể bị giữ 16 tiếng đồng hồ mà không bị buộc tội. Nhưng lần đầu tiên họ áp dụng thì một người đã bị giữ tới 12 ngày, hơn 200 tiếng đồng hồ mà không bị buộc tội gì cả".

Bác sĩ Haneef bị bắt ngày 2/7 và bị giam giữ 12 ngày mà không bị buộc tội. Ông được thả ra vào ngày 27/7. Các Nghị sĩ đảng Xanh nói họ sẽ yêu cầu Thượng viện mở cuộc điều tra về vụ Haneef khi quốc hội liên bang tái nhóm vào tuần này.

 

Trẻ em được tìm thấy trong căn nhà "sản xuất lậu ma túy"

Canberra: Cơ quan cảnh sát vừa cho biết, một phụ nữ đã bị buộc tội bỏ bê con cái sau khi 6 em nhỏ đã được tìm thấy sống trong một căn nhà bị cho là được xử dụng bí mật để bào chế ma túy tại vùng tây bắc NSW. Cảnh sát đã thi hành án lệnh lục soát căn nhà tại vùng Inverell vào hôm Thứ Hai tuần rồi. Căn nhà này ở trong tình trạng hư hại nặng và được coi là không an toàn để cảnh sát có thể tiếp tục khám xét.

Cánh sát tiết lộ rằng những người cư ngụ trong nhà bao gồm một người đàn ông 32 tuổi, một phụ nữ 32 tuổi, 3 bé gái (3, 6 và 13 tuổi) và 3 bé trai (6 tuần, 8 và 15 tuổi) đã được di tản ra khỏi nhà. Căn nhà này sau đó đã được bảo đảm an toàn và đặt dưới sự giám sát của cảnh sát. Hôm Thứ Ba, cảnh sát địa phương đã quay trở lại căn nhà cùng với các nhân viên thuộc Ðơn vị phụ trách các hoạt động về Hóa học trực thuộc Bộ Tư lệnh Ðiều tra tội phạm Tiểu bang và Sở Cứu Hỏa NSW, Ðơn vị HAZMAT.

Sau khi căn nhà được xác nhận an toàn, các nhân viên điều tra đã tịch thu các vật dụng được cho là để dùng trong việc điều chế ma túy bất hợp pháp. Căn nhà lại được niêm phong qua đêm và các nhân viên điều tra tiếp tục hoạt động vào ngày Thứ Tư. Một phụ nữ 32 tuổi đã bị tống đạt trát tòa yêu cầu ra hầu tòa về tội danh bỏ bê một hoặc nhiều em nhỏ nằm trong sự chăm sóc của mình. Phụ nữ này được chấp nhận cho tại ngoại có điều kiện để ra hầu tòa tại Tòa án Ðịa phương Inverell vào ngày 13 tháng Chín tới đây.

 

Chính phủ chi tiền trợ cấp chi phí giữ trẻ trước ngày bầu cử

Canberra: Hàng ngàn phụ huynh sẽ nhận được món tiền phụ cấp giữ trẻ lên tới $4,200 đô-la từ chính phủ Howard trong khi họ chuẩn bị đến các phòng phiếu. Việc chi trả món tiền này trùng hợp với việc giải tỏa chậm trễ ngân khoản hạ giảm chi phí giữ trẻ vốn gây nhiều tranh cãi từ năm 2005-06, sẽ được trả lại qua tiền bồi hoàn thuế cho gia đình trong năm tài chính 2006-07 này. Rebecca Bartel, người tham gia chiến dịch tranh đấu về việc giữ trẻ nói với tờ báo The Weekend Australian hồi cuối tuần qua rằng: "một người hoài nghi có thể nói rằng đây là việc cố ý nán lại nhằm mục đích kiếm phiếu các gia đình đang nhọc nhằn thanh toán chi phí giữ trẻ. Không có lý do nào mà việc giải tỏa ngân khoản không thể có hiệu lực ngay sau kế hoạch ngân sách hồi tháng Năm mà phải đợi tới mãi Tháng Chín này".

Món tiền phụ cấp giữ trẻ $4,200 đô-la được công bố trong kế hoạch ngân sách dựa trên căn bản số giờ một em bé được gửi ở nhà trẻ, tối đa là 50 giờ. Ða số trẻ em được gửi ở nhà trẻ khoảng 22 giờ mỗi tuần, do đó món tiền phụ cấp này được tính trung bình khoảng $800 cho mỗi em, mỗi năm.

 

Luật lao động IR mới của Howard mang lại kết quả ngược

ACT: Quảng cáo mới nhất của Chính phủ Howard được cho biết là đã củng cố thêm sự lo sợ về những cải tổ của đạo luật lao động WorkChoices thay vì xóa bỏ nó. Một công ty thăm dò ý kiến đã tham khảo phản ứng của công nhân viên về loạt quảng cáo của Giám đốc Nha Lao động, Workplace Authority, Barbara Beennett. Cuộc thăm dò đã cho thấy các hình ảnh nhân viên nói về việc bị mất quyền lợi nghỉ phép (holiday) và tiền lương phụ cấp độc hại (penalty rate), sự lo âu chung quanh vấn đề bền vững và điều kiện lao động của công việc đối với các nhân viên trẻ tuổi đã có một kết quả không lường trước. Công ty Essential Research đã nói với tờ báo The Weekend Australian rằng: "Nó đã dạy cho công chúng về sự thật không hay của đạo luật lao động IR mới thay vì phá tan các huyền thoại về nó. Vấn đề căn bản của quảng cáo này là nó cố gắng xóa tan các nhận thức tiêu cực về đạo luật lao động IR laws vốn đã ăn sâu vào cộng đồng, nhưng trong thực tế nó lại củng cố thêm về các nhận thức này".

Một số phản ứng về hiệu quả của chiến dịch này bao gồm các thí dụ như: "Bạn có thể gọi cho Kiểm tra viên nhưng lúc đó thì bạn đã mất nhà, mất việc.... bạn đang phải sống vô gia cư trên đường phố với con cái, và .... 6 năm sau bạn có thể đuợc trả lời"; hoặc "Ðây là một chiến dịch của Chính phủ cố nói lên rằng các thỏa ước lao động không phải là điều xấu. Mặc dù người đàn bà trong quảng cáo trông có vẻ thành thực nhưng tôi vẫn không tin được bà ấy".

Chiến dịch quảng cáo này được phát động từ tháng trước khi Chính phủ sửa đổi chút ít để đạo luật bớt khắt khe hơn và bắt đầu áp dụng biện pháp trắc nghiệm sự công bằng để bảo vệ các công nhân viên có mức lương từ $75,000 trở xuống.

 

Dùng căn cước giả để khai lĩnh $120,000 trợ cấp an sinh xã hội

 NSW: Một người đàn ông 52 tuổi ở NSW đã dùng căn cước giả mạo để lĩnh gần $120,000 đô-la tiền trợ cấp từ cơ quan Centrelink và đã bị xử phạt 3 năm tù. Robert Barlow ở Central Coast đã ra hầu tòa tại tòa án địa phương Gosford hôm Thứ Sáu vừa qua để lĩnh án sau khi hắn khai nhận tội về sự gian lận kéo dài suốt 11 năm này. Tòa được nghe rằng Barlow đã xin lĩnh tiền trợ cấp cha mẹ nuôi con (parenting payment) bằng tên thật trong khi hắn còn khai lĩnh thêm trợ cấp thất nghiệp bằng tên giả trong khoảng thời gian từ năm 1992 đến 2004. Hắn ta còn đi làm việc dưới tên giả này nhưng không khai báo lợi tức cho Centrelink để bỏ túi riêng khoảng $119,915 tiền trợ cấp an sinh bất hợp pháp.

Barlow bị kết án 3 năm tù ở, miễn ân xá trước 18 tháng. Hôm Thứ Sáu, Bộ trưởng Dịch vụ Cộng đồng, Chris Ellison nói rằng các điều tra viên của Centrelink đã theo đuổi vụ này do một lời tố cáo của công chúng. Ông nói, đa số người Úc đều vạch rõ giới hạn một cách đúng đắn khi một người nào đó lợi dụng hệ thống an sinh xã hội, và việc tuyên án ngày hôm nay là một thí dụ điển hình về việc cộng đồng tiếp tay với Centrelink để giữ cho hệ thống này được công bằng". Những người muốn báo cáo về các vụ nghi ngờ gian lận an sinh xã hội có thể liên lạc với đường giây tố cáo gian lận, số 13 15 24.

 

Giảm ca mổ thời gian hội nghị APEC

NSW: Chính phủ Tiểu bang NSW đã phủ nhận nguồn tin cho rằng các cuộc giải phẫu lựa chọn (elective surgery) sẽ bị hủy bỏ trong thời gian hội nghị thượng đỉnh các nước APEC nhưng công nhận rằng các ca mổ sẽ ít hơn bình thường. Hôm Thứ Bảy, tổ hợp báo chí Fairfax đã báo cáo rằng các cuộc giải phẫu lựa chọn tại một số bệnh viện ở Sydney sẽ bị hoãn lại hoặc hủy bỏ để bảo đảm cho nguồn tài nguyên được sẵn sàng nhằm đối phó với thảm họa nếu chẳng may chúng xảy ra trong thời gian cuộc hội nghị vào tháng tới tại thành phố này. Quyền Thủ hiến Watkins nói rằng đã có sự hoạch định "khá lâu" nhằm thực hiện các cuộc giải phẫu lựa chọn ít lại trong thời gian hội nghị APEC vào tháng tới nhưng các ca mổ sẽ không bị hủy bỏ. Ông nói: "điều này phần nào do thực tế là chúng ta sẽ có một kỳ nghỉ cuối tuần kéo dài (long weekend) và nó cũng sẽ làm ảnh hưởng tới hệ thống bệnh viện của chúng ta. Tuy nhiên, vì có nhiều thời gian để hoạch định nên chúng tôi đã có thể nói chuyện với những người nằm trong danh sách được chọn để giải phẫu. Tôi đã được cho biết là tất cả hoặc hầu hết các cuộc giải phẫu lựa chọn này sẽ được thực hiện đúng kỳ hạn của bệnh viện bởi vì chúng tôi đã có khả năng để hoạch định việc này từ 2 năm nay".

Trưởng nhóm Y tế chống Thảm họa NSW, Greg Rochford nói rằng không có chỉ thị nào được đưa ra cho các bệnh viện về các cuộc giải phẫu lựa chọn và tùy theo từng bệnh viện sẽ tự lập kế hoạch, lên phương án riêng của mình trong tuần lễ đó. Ông nói, tiến trình sắp xếp lại lịch trình các cuộc giải phẫu lựa chọn trong các ngày nghỉ lễ công cộng cuối tuần là một công việc thông thường của hầu hết các bệnh viện. Chúng tôi làm việc này mỗi năm vài lần và có đủ khả năng để bảo đảm là cùng con số thủ tục và cùng khối lượng công việc sẽ được thực hiện trong thời gian này. Dĩ nhiên sẽ có một số gián đoạn trong các dịch vụ cộng đồng nói chung và cũng sẽ có sự chậm trễ trong kỳ nghỉ cuối tuần dài ngày vào tuần lễ đó. Ðây là điều dễ hiểu khi có một thời gian chỉ làm việc 4 ngày trong tuần. Tuy nhiên, các công việc có thể quản lý được. Tôi muốn nhấn mạnh rằng tất cả các dịch vụ khẩn cấp, phòng mổ, các khu vực chăm sóc đặc biệt, các khu cấp cứu, sẽ có đầy đủ nhân viên và hoạt động đầy đủ các chức năng".

Chủ tịch Hiệp hội Y sĩ Úc (AMA) tại NSW, Andrew Keegan nói rằng thời gian chờ đợi của các cuộc giải phẫu lựa chọn có thể sẽ lâu gấp đôi. Ông nói với Fairfax vào hôm Thứ Bảy rằng: "nếu danh sách chờ là 3 tháng thì họ phải đợi thêm 3 tháng nữa. Nếu danh sách chờ là 6 tháng thì họ phải chờ thêm 6 tháng nữa". Tuy nhiên, ông Rochford đã phủ nhận rằng các bệnh nhân trong danh sách giải phẫu lựa chọn đã bị đưa xuống dưới vì hậu quả của việc xếp đặt lại lịch trình hoạt động. Ông nói, các bệnh nhân luôn luôn được tiếp xúc với bệnh viện về việc giải phẫu lựa chọn và sự xếp đặt lại lịch trình theo các ưu tiên của dưỡng đường luôn luôn là một việc làm bình thường. Ông nói, các thủ tục trong tuần lễ này, trước và sau nó đều đã được xếp đặt lại rồi. Các thủ tục điều chỉnh đã được thực hiện. Sẽ là điều không đúng khi nghĩ rằng mọi công việc đều được cho lui lại một hoặc hai tuần lễ sau đó. Thực ra, một số việc đã được thực hiện trước. Tất cả các bệnh viện đều biết được việc gì sẽ đến. Tất cả các bệnh viện đều duyệt xét lại kế hoạch đối phó với thảm họa của họ để bảo đảm rằng họ càng được cập nhật càng tốt và tất cả các bệnh viện sẽ phải lượng định lại chương trình các công việc lựa chọn của họ trong tuần lễ nghỉ dài ngày này".

 

Tìm thấy chất nổ và ma túy trên một chiếc xe tại khu thương mại

Melbourne: Cảnh sát đã truy tố một người đàn ông 38 tuổi về nhiều tội phạm sau khi chất nổ, ma túy và một khẩu súng không đăng ký được tìm thấy trong một chiếc xe ở trung tâm khu thương mại Melbourne vào hôm Thứ Sáu 3/8 vừa qua. Rodney James Matthews, cư ngụ tại North Melbourne đã bị bắt sau khi cảnh sát thấy y rời khỏi chiếc xe Mercedes màu đen đậu gần góc đường King và Flinders streets khoảng 1.30 sáng. Một phát ngôn nhân cảnh sát nói rằng chiếc xe này không có đăng bộ, cũng có chứa một cây gậy dùi cui, một bình xịt hơi cay (tiêu), 8 điện thoại di động, một số lượng lớn amphetamines và các dụng cụ khác có thể được dùng để vận chuyển ma túy. Không rõ chất nổ loại nào đã được tìm thấy trong xe.

Hôm sáng Thứ Sáu, cảnh sát cho biết sau cuộc khám xét một ngôi nhà tại vùng Bắc Melbourne là chất nổ, một chất bột trắng chưa rõ là bột gì và một số bao bì đã bị tịch thu. Matthews bị buộc tội với nhiều tội danh: cất giấu và vận chuyển amphetamines, cất giấu súng không đăng ký, cất giấu đạn dược không có giấy phép, cất giấu chất nổ không giấy phép và cất giữ tiền kiếm được qua hành vi tội phạm. Hắn cũng bị truy tố về 4 tội danh cất giấu vũ khí khác. Matthews được cho tại ngoại sau khi ra hầu tòa tại tòa án Ðịa phương Melbourne (Magistrate court). Cảnh sát cho biết sẽ còn truy tố thêm vào giai đoạn tới.

 

Bọn thiếu niên lại ném đá làm hư hại 9 chiếc xe

Melbourne: Các thiếu niên lại ném đá làm hư hại nặng 9 chiếc xe trên xa lộ Princess Highway, tây nam Melbourne. Cảnh sát nói rằng khoảng 8 giờ tối hôm Thứ Bảy vừa qua, 3 thiếu niên từ sau các rào cản đã ném đá vào xe cộ tại một khu vực xây dựng xa lộ gần con đường Fitzgerald Road tại Laverton. Phát ngôn viên Cảnh sát Victoria, ông Wayne Wilson cho biết, các chiếc xe bị hư hại phía bên hông, phần nắp đậy máy xe và ít nhất có một chiếc bị vỡ kính. Tất cả tài xế đã ngừng xe của họ lại ở một khoảng cách chừng 200 thước sau khi xe họ bị hư hại. Cảnh sát đã gọi máy bay trực thăng và một đội Cảnh Khuyển đến nơi nhưng cả 3 thiếu niên này đã tẩu thoát".

Các tài xế đã báo cáo thiệt hại tại trạm Cảnh sát Altona North. Nhân chứng được kêu gọi hãy liên lạc với Ðường dây Ngăn chặn Tội phạm, số 1800 333 000.

 

=END=

 

8- Diễn Ðàn Văn Học Nghệ Thuật

 

- CD "Khi Xa Sài Gòn" và tiếng hát Xuân Thanh

                                                             

Lê Hoàng Thanh

 (VNN)

 

Tôi mới nghe biết đến nữ ca sĩ Xuân Thanh gần đây thôi, rất tình cờ.... do bạn bè giới thiệu và hỏi là tôi đã có và nghe "CD Khi Xa Sài Gòn (KXSG)" với tiếng ca Xuân Thanh chưa? Hay lắm!

Thú thật, tuy nghe nhạc khá thường xuyên để giải trí khi rảnh nhưng cho đến nay tôi chưa hề nghe cô ca sĩ Xuân Thanh (XT) này hát bao giờ, kể cả khi còn ở quê nhà. Nhận thấy đây là một thiếu sót, tôi tò mò nhờ bạn bè hỏi để tìm cho bằng được CD nói trên với chủ đề mang tên "Khi Xa Sài Gòn" mà sau khi nghe qua đã làm cho tôi ưa thích, có lẽ một phần tên của CD phản ảnh phần nào tâm trạng của mình, một người tị nạn cộng sản, theo tôi nghĩ!                                                  

Rất tiếc vì thiếu may mắn nên tôi không có ngay được CD_KXSG để nghe như ý muốn. Ở xa, không dám phiền bạn bè nên cũng phải... quên đi. Rồi một sự ngẫu nhiên đưa đến, qua liên hệ với trang nhà Phan Châu Trinh (PCT) tôi tìm thấy trên đó cái Link giới thiệu bài hát Khi Xa Sài Gòn do nữ ca sĩ Xuân Thanh trình bày. Ðúng là thánh nhân đãi kẻ khù khờ, tìm hoài chẳng được, đến khi không có ý định tìm thì "bài hát" hiện ra lù lù trước mặt. Không chần chờ gì nữa, tôi ngồi nghe XT hát từ Laptop, dĩ nhiên chất lượng thấp, sao bằng CD thật được nhưng bản hát do Kim Tuấn và Lê Uyên Phương sáng tác đã gây cảm xúc đối với riêng tôi không ít, tuy lần đầu tiên mới có dịp nghe tiếng ca của một nữ ca sĩ mà tôi chưa hề có dịp thưởng thức.

Mà không gợi cảm sao được nếu bạn nghe người nghệ sĩ nồng nàn, tha thiết trong lời ca tiếng hát:

Sài-gòn bây giờ trời mưa hay nắng

Sài-gòn bây giờ cúi mặt xa nhau

Sài-gòn bước ai gõ xuống đêm sầu

Sài-gòn bóng nghiêng, Sài-gòn đứng đợi

Sài-gòn bây giờ cúi mặt xa nhau

(Kim Tuấn và Lê Uyên Phương)

 

Nghe thêm lần nữa và sau đó nhiều lần nữa ...tôi mới thấy thấm thía thêm, thấy nhớ quê hương Việt Nam và nhớ Sài Gòn vô vàn. Từ đó tên nữ ca sĩ Xuân Thanh được tôi nói riêng lưu ý qua lối trình diễn khá lạ, duyên dáng và lôi cuốn đối với tôi, một thính giả rất bình thường, chỉ thích nghe nhạc giải trí, để quên đi buồn phiền sau những lúc làm việc mệt nhọc về tinh thần .

Sau đó, có dịp tà tà đi dạo trên trang nhà PCT tôi mới hân hạnh được nghe thêm ca khúc "Nhớ Sài Gòn" của nhạc sĩ Phạm anh Dũng cũng do Xuân Thanh trình bày, hay và rất dễ thương (xin giới thiệu Link: http://www.phanchautrinhdanang.com/BAIVO2006/XUANTHANH/XT1/nhosaigon.html); mới khám phá thêm nhiều bài hát khác do ca sĩ XT trình bày, đa số là những bài hát do nhạc sĩ Phạm anh Dũng phổ nhạc thơ của những thi sĩ nỗi tiếng như Du tử Lê, Phạm Ngọc, B.H, Vương Ngọc Long, Nguyễn văn Thu và Chánh Thành. Nghệ sĩ thời danh Nguyễn Hiền đã viết một bài rất độc đáo giới thiệu CD_Tình Là Hư Không của Xuân Thanh đến qúi độc giả ưa chuộng văn nghệ rồi nên tôi không dám nói gì thêm. ((Chỉ xin gián tiếp giới thiệu quí độc giả muốn tìm hiểu thêm thì xin mời vào một trong các Links sau đây để quí vị tiện theo dõi, để rõ hơn sự nhận định của một nghệ sĩ chuyên nghiệp dành cho một ca sĩ):

https://www.nguoi-viet.com/absolutenm/anmviewer.asp?a=63074&z=54

http://www.vietnet.com.au/details.php?nid=1857

http://dactrung.net/baiviet/noidung.aspx?BaiID=K2xafcj8P848Fsv%2bRv1J%2fQ%3d%3d

Trở lại với CD_Khi Xa Sài Gòn. Mới đây khi qua Mỹ, cũng đã tìm, nhưng không có. Mãi đến hai năm sau kể từ khi nghe anh bạn giới thiệu, tôi mới nhận được CD_KXSG và điều đặc biệt, nhờ sự liên hệ dây chuyền ... (nếu kể ra mất thì phải vòng vo tam quốc nên xin cho qua!) do chính nữ ca sĩ Xuân Thanh gởi tặng, có thể nói đây là một kỷ niệm rất bất ngờ và khó quên trong đời tôi. Chắc có lẽ tại XT nghe phong phanh (từ bạn bè quen tôi mà có lẽ XT cũng quen) là tôi đã tìm CD này... mà xui tận mạng chẳng thấy đâu ...nên không nỡ làm buồn lòng kẻ ái mộ ở xa vì vậy đã gởi tặng một CD_KXSG cho thính giả tài tử như tôi thưởng thức! Xin chân thành cảm tạ nữ ca sĩ XT (chỉ mới nghe từ dạo bạn bè nói chứ chưa hề quen biết bao giờ vì khi xưa lúc còn đi học đâu có cái hân hạnh sinh hoạt chung với giới văn nghệ sĩ!). Thế là tôi có dịp thưởng thức "nguyên vẹn" cái CD_Khi Xa Sài Gòn nhận được. Phải nói, CD trình bày đẹp, trang nhã và quan trọng hơn, chất lượng khác xa với bản nhạc tôi được nghe ké trên trang nhà PCT. Tôi đã nghe đi nghe lại 2-3 lần CD này và bỗng dưng có hứng ghi lại đây vài cảm tưởng của riêng tôi sau khi nghe xong, thay cho sự cảm ơn mà XT dành cho tôi khi chính XT bỏ thì giờ gởi CD tặng cho một thính giả ở tận xứ Âu Châu lạnh lẽo, cũng như xin được trân trọng giới thiệu cùng quí độc giả một CD rất giá trị, theo tôi!

Mở đầu, Xuân Thanh đã chuyển đạt cũng như gây xúc động người nghe với bài hát "Khi Xa Sài Gòn" qua giọng hát duyên dáng, tha thiết của người nữ nghệ sĩ và tên bài hát cũng được chọn làm chủ đề cho CD của nữ ca sĩ Xuân Thanh.

Lần lượt ca sĩ Xuân Thanh (XT) đã đưa người nghe trở về với quá khứ, với thời điểm trước 1975 qua những bản nhạc tiền chiến được tuyển chọn, nỗi tiếng một thời như: Ðêm Ðông, Con Thuyền Không Bến, Ðêm Tàn Bến Ngự, Kiếp Nghèo, Khúc Tình Ca Xứ Huế, Buồn Tàn Thu, Từ Giọng Hát Em và Nỗi Lòng do những nhạc sĩ tên tuổi sáng tác.

Tôi nghĩ (nghĩ thôi!) có lẽ XT vốn sẳn mang tâm trạng của một người tị nạn (vì được biết XT vượt biển tìm tự do năm 1982, đến Phi Luật Tân và đã sống tại đây trước khi sang Mỹ định cư!) nên hầu như những bản nhạc được XT tuyển chọn phản ảnh phần nào nội tâm của người nghệ sĩ. Có thể XT muốn dùng lời ca tiếng hát bộc lộ gián tiếp cảm nghĩ của mình chăng?. Chắc vậy. Nếu không thì cho tôi được phép tưởng tượng như thế để phóng tác cho trọn bài viết. Vì mang tính cách "tưởng tượng" nên chắc chắn không tránh được "ảo tính" trong bài viết, kính mong quí độc giả thông cảm và lượng thứ cho.

Từ "Con Thuyền Không Bến" của nhạc sĩ Ðặng thế Phong:

Ðêm nay thu sang cùng heo may

Ðêm nay sương lam mờ chân mây

Thuyền ai lờ lững trôi xuôi dòng

Như nhớ thương ai chùng tơ lòng

...

Lướt theo chiều gió, Một con thuyền, theo trăng trong

Trôi trên sông thương, nước chảy đôi dòng

Biết đâu bờ bến, thuyền ơi thuyền trôi nơi đâu

Trên con sông thương, nào ai biết nông sâu?

 

đã làm cho tôi có cảm tưởng rằng nữ ca sĩ Xuân Thanh muốn mượn bài hát để diễn tả và hoạ lại hình ảnh con thuyền đã chỡ XT và đồng hương rời bỏ Việt Nam vượt biển đi tìm tự do. Với chiếc thuyền nhỏ, ra khơi vào một đêm thu, con thuyền trôi theo giòng nước mà chưa hề biết đâu là bờ bến sẽ tới. Nếu đúng như dự phóng của tôi thì quả thật tuyệt vời!.

Ngay cả qua bài "Ðêm Ðông", dưới lăng kính của tôi hình như nói lên "tâm trạng của một người đang bồng bền trôi để đi tìm cái gì đó" cũng như muốn nói lên "nỗi buồn" mà nhiều khi chính nữ ca sĩ đã phải âm thầm sống trong đơn chiếc với bao thầm kín, giữa đêm đông giá lạnh:

Ðêm đông, ta mơ giấc mơ, gia đình, yêu đương

Ðêm đông, ta lê bước chân phong trần tha phương

Có ai thấu tình cô lữ, đêm đông không nhà...

 (Ðêm Ðông của nhạc sĩ Nguyễn văn Thương)

 

Một đặc điểm tôi vừa khám phá thêm mà tôi biết mình đã lầm là Xuân Thanh không phải chỉ hát những bài tình ca, nhạc điệu chậm và rất khó. Trong CD_KXSG, Xuân Thanh đã làm cho tôi ngạc nhiên với bài Kiếp Nghèo của nhạc sĩ Lam Phương, thể điệu Tango, rộn rã và lôi cuốn nhưng hàm chứa đong đầy tình cảm đối với tha nhân, với mẹ hiền, phản ảnh kiếp người giữa chợ đời, kiếp tha phương:

Ðường về đêm nay vắng tanh,

Rạt rào hạt mưa rớt nhanh

Lạnh lùng mưa xuyên áo tơi mưa chẳng yêu kiếp sống mong manh!

Lầy lội qua muôn lối quanh

Gập ghềnh đường đê tối tăm

Ngại ngùng dừng bên mái tranh nghe trẻ thơ thức giấc bùi ngùi.

Êm êm tiếng hát ngân nga ôi lời mẹ hiền ru thiết tha

Không gian tím ngắt bao la như thương đường về quá xa

Mưa ơi có thấu cho ta lòng lạnh lùng giữa đêm trường

Ðời gì chẳng tình thương không yêu đương ...!!!

(Kiếp Nghèo của nhạc sĩ Lam Phương)

 

Ðể rồi lắm khi, người con gái xứ thần kinh chợt nhớ đến quê hương yếu dấu, nhớ đến xứ Huế nơi được sinh ra, lớn lên và kỷ niệm một thời đã có bỗng dưng tìm về, với giọng hát rất Huế, Huế 100%:

Ai về bến Ngự cho ta nhắn cùng

Nhớ chăng?

Non nước Hương Bình, có những ngày xanh, lưu luyến bao tình, vương mối tơ lòng.

Hàng cây soi bóng nước Hương, thuyền ta đậu bến Tiêu Tương

Lưu luyến thay khúc say hương, nhiễu buồn...

(Ðêm Tàn Bến Ngự của nhạc sĩ Dương Thiệu Tước)

 

và từ đó, từ nỗi nhớ nhung quê hương yêu dấu, kẻ ra đi bây chừ chỉ còn biết hứa hẹn:

Ai ra đi đành quên ngày xưa đẹp sao

Bên ven sông còn nguyên màu hoa chiều nao

Trăm năm vẫn vẹn thề nối lại vạn nhịp cầu

Xa nhau lòng thương nhớ mãi về đẹp lòng nhau

(Khúc Tình Ca Xứ Huế của nhạc sĩ Trần đình Quân)

Vốn mang giòng máu văn nghệ trong tim nên người nghệ sĩ đã mượn lời ca, tiếng hát để riêng nói lên những suy tư, một sự chờ đợi ... vốn ẩn chứa trong tiềm thức của mình, được Ngô Thụy Miên mô tả trong bài tình ca viết vào thời 1954-75:

...

Còn chờ ngàn kiếp sau một tiếng ca tiếng ca tạ từ tạ từ

Bàn tay đã như xanh xao đan cuộc tình mù lòa trọn đời mình

Ta vẫn thương người yêu dấu cũ

dù hồn chơi vơi dù nhạc buông lơi tàn rồi

Người còn mai sau ôi nhạc kia mãi chờ nhau

 (Từ Giọng Hát Em của nhạc sĩ Ngô Thụy Miên)

Và cuối cùng, nữ ca sĩ Xuân Thanh đã kết thúc CD_Khi Xa Sài Gòn với ca khúc trữ tình của Nguyễn văn Khánh, với bài "Nỗi Lòng". Ra đi ai lại không mang theo kỷ niệm, chẳng nhớ nhung phải không quí vị?. Theo tôi XT đã quá khéo léo khi chọn những bài hát để trình diễn. Ðặt tên cho CD với "Khi Xa Sài Gòn" và bắt đầu CD bằng bài hát cùng tựa đề chắc chắn là một gợi nhớ mang rất nhiều ý nghĩa, ý muốn nhắc đến "Hòn Ngọc Viễn Ðông", một thời là Thủ Ðô của Việt Nam Cộng Hoà, để rồi kết thúc với "Nỗi Lòng" thì thật là tuyệt, không còn chê vào đâu được. Nỗi lòng của một người tị nạn, của kẻ đang sống tha hương với một đối tượng nào đó, có thể là Việt Nam, Sài Gòn hay biết đâu là người tình trong mộng ... thì bút mực nào tả sao cho hết?!

Phải chăng nữ ca sĩ XT đã muốn mượn bài hát rất trữ tình của nhạc sĩ Nguyễn văn Khánh để thay mình nói lên tâm trạng yêu, thương và nhớ về Sài Gòn?. Không biết rõ được, nhưng một điều không thể phủ nhận là nữ ca sĩ Xuân Thanh đã nồng nàn, tha thiết khi cất tiếng ca:

Yêu ai (Sài Gòn?), ai hiểu được lòng,

Thầm kín những đớn đau với riêng lòng ai,

Ấp ủ lạnh lùng,

Tình yêu kia (Sài Gòn?) mà người nào hay ...

Thưa quí vị, như đã nói ở trên, tôi chỉ ghi lại vài cảm tưởng của riêng tôi sau khi nghe qua CD "Khi Xa Sài Gòn" với tiếng hát của nữ ca sĩ Xuân Thanh. Cũng xin được nói thêm một điều mà có lẽ quí vị đã tự hỏi qua bài giới thiệu của nghệ sĩ Nguyễn Hiền mà tôi đề cập rất ngắn ở trên là tại sao Xuân Thanh ít ra CD quá vậy, chỉ mới có 2 CD's!. Chính tôi cũng đã tự hỏi như thế và cố gắng đi tìm một câu trả lời. Một câu trả lời khả dĩ đứng vững được theo thiển ý riêng tôi là ca sĩ Xuân Thanh có lẽ (tôi nhấn mạnhcó lẽ) hát vì "yêu nghệ thuật hơn là vì lý do tài chánh" (vì tình cờ tôi được biết, XT có tay nghề chuyên môn và đang đi làm, sinh sống với nghề đã học!) nên có thể ca sĩ XT chú ý về phẩm hơn là về lượng. Cũng vì quan niệm như thế nên tôi (một thính giả bình thường như bao người khác) sau khi nghe xong CD "Khi Xa Sài Gòn" với giọng ca khá lạ đối với những ai sống xa Washington/Seattle nói chung và nhận thấy đây là một CD rất giá trị nên mới bạo gan, gồng mình (gián tiếp) giới thiệu cùng quí độc giả qua bài viết này.

 ... Nếu ai đã nghe qua CD "Khi Xa Sài Gòn" và CD 2 "Tình Là Hư Không" gồm những bài thơ tình được nhạc sĩ Phạm anh Dũng phổ nhạc do nữ ca sĩ Xuân Thanh trình bày rồi, có lẽ sẽ tự hỏi, không biết CD 3 của ca sĩ Xuân Thanh sắp phát hành, tình cờ được một người bạn thân bật mí cho hay là sẽ ra mắt vào tháng 10-2007 với chủ đề "Ðường Về" sẽ ra sao? Người viết nghĩ rằng nữ ca sĩ Xuân Thanh, với tiếng hát duyên dáng, trữ tình và điêu luyện chắc chắn Xuân Thanh sẽ dành nhiều ngạc nhiên cho quý thính giả với CD "Ðường Về", từ nội dung cho đến lối trình diễn ...

 

* Lê hoàng Thanh

(Ðức Quốc, Trung Tuần tháng 08/2007)

 

      

* Nữ ca sĩ Xuân Thanh

 

=END=

 

**********************************

 
 
 
Home Page
 
 
 
Tài Liệu
 
Tài liệu
Tài liệu Lưu trữ
Tin tức Lưu trữ
Nguyễn Quang Duy